Nhưng nghĩ lại thì yêu thú có thể bắt Gia Cát Khổng chứng minh rằng thực lực của nó không tồi. Hơn nữa vượn vốn chính là tinh linh trong rừng rậm và chiếm ưu thế về mặt địa lý, hắn không đuổi kịp cũng bình thường.
Trên thực tế, mỗi tộc mỗi loài trong vạn vật đều có ưu thế riêng, tuy thân pháp Chỉ Xích Thiên Nhai Công của hắn rất nhanh nhưng không chắc đã là vô địch. Dùng ở trong núi sẽ có trở ngại, tốc độ kém so với bình thường cũng có nguyên nhân cả.
Nhưng may mà linh thức cũng không bị ngăn cả, Dương Bách Xuyên vẫn luôn theo dõi Vượn Trắng qua linh thức. Dưới tình huống như vậy, hai bên một trước một sau đi được mười mấy phút thì tình hình đột ngột thay đổi.
Vào giây phút đó, Dương Bách Xuyên phát hiện qua thần thức rằng sau khi Vượn Trắng nhảy xuống khỏi cây thì đến một vách đá khá cao. Ngay sau đó, Vượn Trắng khiêng Gia Cát Khổng nhảy xuống dưới. Khi nó nhảy xuống xong, linh thức của Dương Bách Xuyên không cảm nhận được tung tích của Vượn Trắng và Gia Cát Khổng nữa.
Dương Bách Xuyên kinh hãi bèn vội vàng tăng nhanh tốc độ chạy tới đó.
Sau khi hắn đi đến gần vách đá, tức khắc hơi há hốc mồm ra.
Cách dưới chân anh cao khoảng trăm mét là một hồ nước rất lớn, ở phía trước bên trái của vách đá là một thác nước rộng khoảng năm, sáu mươi mét, thác nước dài hai ba trăm mét trút thẳng xuống hồ nước. Phía dưới hồ nước chỗ thác nước rơi xuống, trông như một nồi nước sôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127676/chuong-1629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.