Bây giờ nhịp tim của cô rất nhanh, có cảm giác không thể nói rõ cũng không miêu tả được, rất kỳ diệu.
Giữa hai người lâm vào im lặng, Dương Bách Xuyên lại nghe thấy tiếng hét lên sau lưng.
Hai người cùng lúc ngẩng đầu nhìn qua, đã thấy Hồ Tiên Nhi và Trần Trầm Hương đều bị yêu thú đánh bị thương.
“Anh Dương mau đi cứu người đi.” Mai Thi Dĩnh nhìn thấy vội vàng nói.
Ngay lúc Dương Bách Xuyên vừa gật đầu, tiếng Chiếm Khánh Nhân chửi mắng vang lên giữa sân: “Dương điên, mẹ nó cậu còn đứng ngẩn người ở đó nữa, mau đi cứu em gái Tiên Nhi kìa.”
Vừa nãy thân pháp Dương Bách Xuyên đột nhiên quỷ mị xông ra khỏi vòng vây Chim Chín Đầu, lại như cơn gió chạy về cứu Mai Thi Dĩnh, Chiếm Khánh Nhân nhìn thấy rõ, trong lòng kinh ngạc cũng hâm mộ thần thông thân pháp của Dương Bách Xuyên.
Chỉ trong chớp mắt đã thấy Hồ Tiên Nhi bị thương, sư phụ của anh ta và ba Hồ Tiên Nhi là bạn thân tri kỷ, từ nhỏ đã quen biết Hồ Tiên Nhi, coi Hồ Tiên Nhi như em gái ruột, đương nhiên không thể trơ mắt nhìn Hồ Tiên Nhi bị thương.
Lúc đang chửi mắng Dương Bách Xuyên, Chiếm Khánh Nhân cầm gương Côn Luân lao lên trước mặt Hồ Tiên Nhi bảo vệ cô ta, bản thân anh ta trên người đã bị Chim Chín Đầu cào mấy vết, đau đến há mồm.
Nếu chỉ có bản thân, Chiếm Khánh Nhân có thể tự mình bảo vệ bản thân.
Nhưng phải bảo vệ thêm Hồ Tiên Nhi là quá sức với anh ta.
Dương Bách Xuyên đứng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127558/chuong-1511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.