Bên tai anh vang lên tiếng cười ha ha của Mộc Đạo Nhiên: “Thằng nhãi ranh, đừng tưởng rằng có thực lực mạnh một chút là có thể thiên hạ vô địch. Ở chỗ này mi chính là tay mơ, để xem hôm nay lão phu có lột da rút gân mi không.”
Mộc Đạo Nhiên cười như điên, ngay sau đó Dương Bách Xuyên nhìn thấy Mộc Đạo Nhiên duỗi tay lấy một cái bình sứ nhỏ ra khỏi ngực. Khi lão mở nắp ra, lập tức có một mùi hương kỳ dị phát tán trong không khí.
Ngay sau đó, Mộc Đạo Nhiên cười như điên với sắc mặt dữ tợn: “Thằng nhãi ranh họ Dương, chậm rãi chơi với Địa Long biến dị trong đầm lầy đi. Giới thiệu cho mi một chút, Địa Long bên trong đầm lầy nước đen cũng không phải là vật phàm đâu. Một con voi cũng không chống đỡ được mà bị Địa Long biến dị cắn nuốt, không chỉ hút máu mà còn cắn nuốt chân nguyên. Đợi đến khi tinh huyết của mi hao hết cũng chính là lúc lão phu lấy mạng chó của mi, ha ha ha…”
Trong lúc cười như điên dại, Mộc Đạo Nhiên ném bình nhỏ đã được mở ra ở chỗ cách Dương Bách Xuyên ba mét. Dương Bách Xuyên thấy rõ có một dòng chất lỏng màu xanh lam tràn ra khỏi bình nhỏ, mùi hương nồng nặc.
Ngay sau đó, chỉ thấy đám người Mộc Đạo Nhiên nhanh chóng lui về phía sau, duy trì khoảng cách rất xa với đầm cỏ, hoặc có thể nói là đầm lầy.
Lúc này, năm người Chiêm Khánh Nhân và Mai Thư Dĩnh đã đến nơi. Khi trông thấy đám người Mộc Đạo Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127525/chuong-1478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.