Khi Dương Bách Xuyên đuổi theo, trong lòng anh hoàn toàn không nghĩ đến chuyện e ngại gì đó. Nếu đối phương dùng cách đánh lén để đối phó với anh, điều đó đã nói lên rằng thực lực của người đó không bằng mình.
Một khi đã đuổi theo, chắc chắn anh sẽ không nương tay. Nếu đối phương đã không biết xấu hổ thì anh cũng không ngại giết chóc tận tình.
Lòng anh cũng biết, chỉ có mấy kẻ thù mới có có thể đánh lén mình đơn giản như vậy mà thôi.
Phi thân lên và sử dụng thuật Ngự Phong đến cực hạn, sau khoảng ba hơi thở, Dương Bách Xuyên đã phi hành được gần trăm mét, cuối cùng cũng trông thấy một bóng dáng đang chạy như điên.
“Lão già Mộc Đạo Nhiên này, ông tìm đến cái chết hả!”
Dương Bách Xuyên mở miệng quát lớn, từ xa anh đã nhận ra đó đúng là Mộc Đạo Nhiên, lão cầm trong tay một cây cung và đang chạy như điên.
Không ngờ lão bất tử này lại to gan đến thế, hơn nữa cung tên trong tay lão là một cây cung có cấp bậc Linh Khí thượng phẩm, thảo nào lại có uy lực lớn đến vậy.
Nghe thấy tiếng mắng của Dương Bách Xuyên, Mộc Đạo Nhiên giơ tay bắn một mũi tên nữa về phía Dương Bách Xuyên. Ngay sau đó, lão tăng nhanh tốc độ dưới chân, nhảy mấy cái đã biến mất ở trong rừng cây.
Đối mặt với mũi tên Mộc Đạo Nhiên bắ n ra, Dương Bách Xuyên vận khí của xương dị thú bên tay phải và đấm thẳng một đấm về phía mũi tên.
“Bùm!”
Đánh tan mũi tên Mộc Đạo Nhiên bắ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127524/chuong-1477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.