Trong lòng anh thầm nghĩ, đợt lát nữa vượt qua con đường một trăm mét phía trước, anh cũng không quan tâm tới những người khác nữa, chỉ để ý hai đồ đệ của mình là được, đương nhiên anh cũng không có ý định bảo vệ hoàn toàn, vẫn nên để hai người họ tự dùng chân khí của mình để vượt qua con đường này.
Dương Bách Xuyên đã từng đọc được trong điển tịch tu chân, hoàn cảnh khắc nghiệt giữa hai lực lượng như vậy là cách tốt nhất để rèn luyện, kiên trì vượt qua được thì nhất định sẽ có lợi cho tu vi sau này.
Vì thế, Dương Bách Xuyên lấy hai viên đan Thiên Nguyên từ bình Càn Khôn đưa cho hai đồ đệ rồi nói: “Nhớ kỹ con đường này hai người phải tự mình đi, viên đan dược này sẽ dùng vào phút cuối.”
“Cảm ơn sư phụ ~” Độ Cô Hối cười nói.
“Đệ tử đã nhớ kỹ.” Võ Kiếm đáp một tiếng, anh hiểu rõ đan dược mà sư phụ đưa cho mình là thứ tốt.
Đám người Thiên Tuyệt và cha con Thân Đồ đứng bên nhìn chảy cả nước dãi, mặc dù không biết đan dược mà Dương Bách Xuyên đưa cho hai đồ đệ là loại gì, nhưng bọn họ có thể cảm nhận được linh khí và sức sống mạnh mẽ từ trong viên đan này.
Ai nấy đều hâm mộ Độc Cô Hối và Võ Kiếm, có một sư phụ biết luyện đan là chuyện hạnh phúc tới nhường nào.
“Được rồi, chúng ta đi thôi ~” Dặn dò một tiếng, Dương Bách Xuyên dẫn đầu bước lên con đường nhỏ.
Tâm vừa niệm, chân khí bao bọc quanh cơ thể tạo thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127512/chuong-1465.html