Mặc dù ma nữ Hồng Phất đã chết, nhưng trên đời này lại có thêm một ma nữ tóc bạc lợi hại hơn, ngày sau đến Vân Môn con nhớ nói rõ cho các môn đồ của con một phen. Không có chuyện gì thì đừng trêu chọc con nhóc này, nó là quả bom sống có thể nổ tung bất cứ lúc nào, một lời không hợp thì có thể giết người. Sau này chuyện như thế sẽ thường xuyên xảy ra, thằng nhóc con tự cầu phúc đi, ha ha ha!”
Nghe thầy nói không kiêng nể gì, cười như không sợ thiên hạ đại loạn, Dương Bách Xuyên hận nghiến răng nghiến lợi, nguyền rủa: “Lão già chết tiệt, người không thể nghĩ cách à?”
“Ha ha, thằng nhóc này, con thật ngây thơ. Trên thế gian này, lòng người là khó nắm bắt nhất, cho dù là Tiên Thiên cũng không đoán được lòng người, ta cũng không có cách nào. Được rồi, không tám chuyện với thằng nhóc con nữa, vi sư đi đây, không có chuyện gì thì đừng làm phiền ta.”
Giọng nói của Vân Thiên Tà biến mất.
Nhưng Dương Bách Xuyên cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ trong miệng sư phụ Liễu Linh Linh lại biến thành một người dứt hồng trần cắt đứt dục niệm như thế.
Như thế thì phải làm sao?
Trong đầu hiện lên hình ảnh gương mặt tươi cười của Liễu Linh Linh biến thành vẻ lạnh lùng.
Tưởng tượng cảnh như thế, Dương Bách Xuyên không nhịn được mà rùng mình.
Xung quanh không có việc gì, anh cũng chuẩn bị ra ngoài, đã lâu không đi gặp Lâm Hoan. Lần này trở về luôn ở cùng Liễu Linh Linh, còn chưa đi thăm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127388/chuong-1341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.