Dương Bách Xuyên lập tức nổi giận, sát khí vờn quanh, ánh mắt sắc như dao: "Anh mù à? Linh Linh ngất xỉu rồi, để cô ấy ở trong phòng bệnh có thích hợp không? Anh không xử lý được việc tang sự thì tôi làm thay. Cút đi!"
Liễu Tử Quân bị Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm bằng ánh mắt lạnh như băng, không hiểu sao anh ta có cảm giác như rơi vào hầm băng, gần như là tránh ra theo bản năng.
Đến lúc biết Dương Bách Xuyên bế Liễu Linh Linh ra khỏi phòng bệnh, anh ta mới hoàn hồn, lập tức giận dữ định đuổi theo. Nhưng đúng lúc này, bác cả của anh ta trầm giọng nói: "Tử Quân, bây giờ còn phải xử lý tang sự cho ba cháu, cháu là con trưởng của Sơn Hải thì lo liệu việc này đi, Linh Linh không thích hợp ở lại phòng bệnh."
"Vâng thưa bác cả." Mặc dù Liễu Tử Quân không cam lòng, nhưng cũng không dám phản bác.
Ba ngày sau Liễu Sơn Hải được an táng, Liễu Linh Linh được Dương Bách Xuyên vỗ về, tâm trạng đã ổn định.
Sau khi tang lễ hoàn thành, đám người nhà họ Liễu bàn bạc với nhau, muốn tuyên bố người thừa kế công ty, luật sư đã chuẩn bị xong xuôi.
Vốn dĩ Dương Bách Xuyên không muốn tham dự vào chuyện này, nhưng Liễu Linh Linh muốn anh đi cùng nên anh bèn đi cùng cô đến cao ốc Liễu Thị.
Hơn nữa trong ba ngày qua, Dương Bách Xuyên đã tra được một vài manh mối. Dựa theo thời gian tử vong của Liễu Sơn Hải và người đầu tiên phát hiện ra ông ta qua đời, kẻ tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127384/chuong-1337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.