Liễu Tử Quân cũng sửng sốt. Anh ta đẩy Dương Bách Xuyên mà không thấy xê dịch gì, cứ như đẩy cột đá vậy.
Mặc dù Dương Bách Xuyên không biết tại sao Liễu Tử Quân lại phản ứng mạnh như vậy khi nghe tin anh là bạn trai của Liễu Linh Linh, nhưng đối phương la hét hai lần cũng khiến anh tức giận. Anh lén dùng một ít chân khí, Liễu Tử Quân bị bắn ra ngoài, ngồi phịch xuống đất.
"Cậu!" Liễu Tử Quân nổi giận đùng đùng.
Lúc này Dương Bách Xuyên phớt lờ anh ta, đi thẳng tới giường bệnh, khom người trước Liễu Sơn Hải trước tiên.
Liễu Tử Quân đứng dậy nhào tới Dương Bách Xuyên, nhưng một người có khuôn mặt khá giống Liễu Sơn Hải lên tiếng: "Tử Quân không được vô lễ, lúc này cháu còn náo loạn cái gì? Việc cấp bách trước mắt là lo liệu tang lễ của ba cháu."
Nghe ông lão nói vậy, rốt cuộc Liễu Tử Quân cũng dừng lại, cung kính trả lời: "Vâng thưa bác cả."
Không nể mặt người khác cũng được, nhưng ông lão trước mặt là anh họ của Liễu Sơn Hải, Liễu Tử Quân và Liễu Linh Linh phải gọi là bác cả. Ông ấy cũng có cổ phần trong Tập đoàn Liễu Thị.
Dương Bách Xuyên gật đầu chào hỏi ông lão rồi mới ngẩng đầu quan sát thi thể của Liễu Sơn Hải, định đỡ Liễu Linh Linh buồn thương tuyệt vọng đang nhoài người bên giường bệnh. Tuy nhiên, anh nhìn thấy màu da trên mặt Liễu Sơn Hải hơi bất thường, giống như là chết vì ngạt thở.
Anh bất giác đỡ lấy Liễu Linh Linh, đồng thời vươn tay chạm vào cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127383/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.