Trong mắt hai người họ thì khối đá này xếp hạng chót nhất trong bốn lễ vật mang tới.
Mang theo nó tới đây cũng là ý kiến của Phong Thiên Nhai, bởi vì ông đã nghiên cứu qua, bên trong không hề có linh khí, nhưng có thể chứa đựng tinh thần lực, đối với ông thì chuyện này rất khó hiểu, nghĩ tới nhất định có chỗ nào kỳ lạ, vì vậy đã dứt khoát mang nó tới, ai ngờ đây lại là món đồ mà Dương Bách Xuyên thích nhất.
Lúc này, Dương Bách Xuyên xem xong thì đóng nắp rương lại, anh cười với Tô Tâm Hà rồi nói: “Tô tiên sinh có lòng rồi, tôi rất thích những quà tặng này, như vậy đi, tôi cũng không thể chiếm không đồ của ông được, ở đây có hai viên đan Tụ Khí, hai viên đan Bồi Nguyên, xem như là quà gặp mặt của tôi.
Dứt lời, Dương Bách Xuyên lấy từ bình Càn Khôn hai viên đan Tụ Khí và hai viên đan Bồi Nguyên đứa tới trước mặt Tô Tâm Hà.
“Không không không, tiên sinh không cần phải như vậy, tôi tới đây để nhận lỗi, mang theo chút quà cũng là điều đương nhiên, sao tôi có thể nhận đồ của anh được...chuyện này dù sao cũng không được.” Tô Tâm Hà vội vàng từ chối.
Nhưng lần này, Phong Thiên Nhai ở bên cạnh lại nóng nảy, Tô Tâm Hà là người bình thường không có hiểu biết về đan dược, nhưng ông thân là Tiên Thiên võ cổ giả, sớm đã nghe qua đan dược trong tay Dương Bách Xuyên chính là chân chính của tạo hóa.
Sau khi Dương Bách Xuyên lấy ra, Phong Thiên Nhai có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127233/chuong-1186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.