Đúng là bọn họ không biết rõ hôm nay là ngày nào.
Nhìn xem biểu cảm của ba người, Dương Bách Xuyên chỉ biết thở dài, ở trong gian mật thất tối đen quá lâu, ba người bọn họ cũng đã quên mất ngày mừng năm mới của Hoa Hạ, đại lễ quan trọng của cả dân tộc.
Dương Bách Xuyên cười nói: “Hôm nay là ba mươi tết, tôi chuẩn bị công khai thân phận của các anh với mọi người, hiện tại bây giờ các anh đã có thân thể chân linh, chỉ cần chú ý những điểm khác biệt so với người thường rồi hành xử cẩn thận, thì có thể quang minh chính đại xuất hiện.
Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, cả ba người Kiều Phúc đều run rẩy, quỳ rạp xuống đất, giọng nói bọn họ cũng run run: “Cảm ơn tiên sinh!”
Hơn tám trăm năm qua, ba người không có lúc nào không thôi nhớ đến cảm giác muốn làm người bình thường, lúc gặp được Dương Bách Xuyên, có công pháp để tu luyện, bọn họ có năng lực để tự bảo vệ chính mình, có năng lực để rời khỏi biệt thự này.
Hiện tại bọn họ có thân thể chân linh, so với người bình thường cũng gần giống như vậy.
Đối với chuyện lễ mừng năm mới như thế, mấy trăm năm đã trôi qua, bọn họ có lẽ đã quên đi rồi.
Rất nhiều lúc, bọn họ đều giữ lại thói quen của chính bản thân mình là thân phận của u linh âm u.
Lúc Dương Bách Xuyên nói một câu lễ mừng năm mới, như xé toang trí nhớ đã đóng băng mấy trăm năm nay của ba người, vô số hình ảnh xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127139/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.