Những vết xây xát nhỏ ngoài da chỉ cần ba đến bốn ngày đã lành nhưng vết cắt trong tâm thì khác, nó âm ỉ cắn rứt dày vò con người từng chút một.
Có người thương tâm quá thành bận cũng có người vì yêu mà tự giết chết chính mình. Tình yêu là thứ đến một cách tự nhiên không tránh được cũng không phòng được, người trúng độc tình chỉ có thể chấp nhận sống chung với nó. Thế nên những người đi trước mới có câu yêu đương chính là một loại độc không có thuốc giải.
Sau chuyện cô bị tấn công ở rừng Minh U và những chuyện xảy ra trước đó. Bạch Cổn gửi cô xuống núi. Mục đích thứ nhất là để Mạn Y Y rèn luyện kĩ năng. Mục đích thứ hai là muốn cô và hắn tách ra một thời gian. " Một ngày là thầy cả đời làm cha ", thượng thần như hắn lại đi yêu con gái há chẳng phải gây nên trận cười cho bốn bể sao.
Đông Phương Tây Lãng trong hình dạng mèo trắng đi qua đi lại ngoài cửa, hôm đó cô bị thương cũng tại đi tìm y, vì vậy lần này y cũng muốn đi để bảo vệ cô:
" Chủ nhân à có thể cho ta đi cùng không?"
Mạn Y Y vuốt ve bộ lông trắng muốt mượt mà của y :
" Đi theo ta huynh không sợ nguy hiểm sao? "
Y lúc lắc đầu biểu hiện ý không sợ, Mạn Y Y cười nhẹ ẵm y lên cùng ra tạm biệt sư phụ. Bạch Cổn ngồi đọc sách trên sạp đợi sẵn, cô bước đến cửa chưa gõ thì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-ta-yeu-nguoi/2710662/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.