Gió thu luồn qua các ngõ ngách Minh U cốc. Đêm nay trăng thật sáng, nam nhân ngự bên dưới hồ cũng thật đẹp. Mạn Y Y ngây người đứng sau thân cây hồi lâu, mặt cô rất nóng, đầu óc trống rỗng không biết gì cả, ngay cả khi Bạch Cổn rời khỏi lúc nào cô cũng không biết.
Một hồi sau mặt trăng rọi xuyên qua kẽ lá chiếu thẳng vào mắt, cô mới phát hiện bản thân đang ở trong rừng một mình. Mạn Y Y tự gõ đầu trách mình không có tiền đồ ngắm sư phụ đến ngẩn ngơ. Cô vội đứng dậy, hai chân tê cứng vì đứng lâu khó nhọc bước đi.
"Gru.. gru... " Trong lùm cây gần đó có đôi mắt sáng quắc đang hướng chằm chằm về phía cô. Mạn Y Y nghe rõ mồn một hơi thở và tiếng gầm của nó, cô sợ hãi lùi lại.
Con hổ nhìn thấy cô lùi liền tiến tới, qua ánh trăng cô có thể nhìn thấy đây là một con hổ màu trắng trưởng thành, trên sống lưng nó có nhiều sọc đen xen lẫn vào bộ lông trắng.
Nó cứ thăm dò cho đến khi Mạn Y Y quay đầu vùng bỏ chạy nó mới đuổi theo. Săn bắt, đúng là sở thích đặc biệt của các loài thú dữ. Chúng muốn nghe, thấy, ngửi sự sỡ hãi trong con người.
Phía trước rừng tối đen như mực, cô vẫn ép bản thân chạy về phía trước. Mạn Y Y càng chạy càng rời xa tầm sáng của tòa thành.
Bạch Cổn thân vận y phục màu đen tuyền bình ổn ngồi trên sạp đọc sách. Hai, ba tuần nay từ khi cô tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-ta-yeu-nguoi/2710660/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.