Editor: Tiểu Ly Ly
Thiên Tuyết mở đôi mắt to đôi đen nhánh, vô lực nằm ở trong ngực nàng, thẳng tắp nhìn nàng, trên người máu tươi đã nhuộm bộ lông trắng như tuyết thành màu đỏ chói mắt.
"Bì bõm...... Ô ô......"
Âm thanh trong trẻo dần dần trầm thấp đi xuống, Thiên Âm chỉ cảm thấy bị trường đâm xuyên qua ngực, đau đớn như thủy triều đánh tới.
Giữa không trung, tay nàng ôm Thiên Tuyết, giống như lông vũ nhẹ nhàng, sau đó nặng nề rơi xuống đất.
Trời xanh thẳm, trong suốt giống như thủy tinh.
Lúc rơi xuống đất, trên lưng của nàng bị nhánh cây Bụi Gai rạch nát vết thương, máu chảy đầm đìa. Máu trên người Thiên Tuyết mang theo nhiệt độ ấm áp nhiễm đầy ra bàn tay của nàng, nàng khó khăn ngồi dậy, tựa người vào gốc cây đại thụ mấy người ôm mới hết, đặt thân thể nho bé của nó ở trên đùi.
Vuốt ve bộ lông của nó đã bị cứng lại do máu gây ra, không khỏi lệ rơi đầy mặt: "Tuyết Tuyết, thật xin lỗi!"
"Ta sẽ không để cho ngươi chết!" Nàng nhẹ nhàng đặt nó ở ngực, mặc cho máu tươi đang chảy ra giàn giụa, dần dần nhuộm đỏ toàn thân Thiên Tuyết.
Dần dần, vết thương trên người của nó gần như đã được khép lại, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Thiên Âm thấy vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, trên mặt tái nhợt lộ ra một chút nụ cười yếu ớt.
Nàng không biết rốt cuộc mình chảy máu bao nhiêu, thời điểm Thiên Tuyết rơi nước mắt bò xổm ở trước mặt nàng, nàng đã không còn nửa phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647115/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.