Editor: Tiểu Ly Ly.
Trở lại điện Cửu Trọng, đi vào phòng sách, ngồi vào vị trí mà Trọng Hoa thường ngồi kia, Thiên Âm không biết vuốt bao nhiêu lần bộ lông trắng như tuyết của Thiên Tuyết, lặng lẽ rơi lệ, dần dần ngủ thiếp đi, không lâu tỉnh lại, lại rơi lệ, tiếp tục vuốt, sau đó lại dần dần ngủ, tỉnh lại......
Như thế lặp lại mấy lần, một ngày cứ trôi qua như vậy.
Ngày thứ hai, đến khi Thiên Tuyết không chịu nổi, oán giận kêu mấy tiếng, sau đó giận dữ cào nàng một cái, uất ức nói: "Tỷ tỷ, tỷ khổ sở muốn khóc thì khóc đi, hoặc là chúng ta đi tìm người phát tiết một chút cũng tốt. Làm sao cả ngày tỷ sờ qua sờ lại, tỷ muốn sờ lông trên người ta rụng hết sao."
"Tại sao ta phải khóc? Sư phụ không nói cho ta chuyện người bị thương chính là không muốn làm cho ta đau lòng, ta không thể khóc!" Một tay Thiên Âm ôm nó, tiếp tục sờ, Thiên Tuyết giãy giụa, thế chết bảo vệ tôn nghiêm của thần Thú!
Đột nhiên Thiên Âm nói: "Tuyết Tuyết, lần trước có phải sư huynh Phương Diệc Nhiên nói hắn cởi Tiên Rùa hay không?"
Thiên Tuyết gật đầu.
"Vậy chúng ta sẽ bắt nó hầm canh? Đúng lúc cho sư phụ bồi bổ."
Thiên Tuyết giơ móng vuốt tán thành!
"Nhưng mà......" Thiên Âm cúi đầu xem nó: "Nếu là sư phụ hỏi tới, ngươi phải nói là ngươi đánh nhau với con rùa này, không cẩn thận đánh chết nó, lại không thể lãng phí nguồn nguyên liệu tự nhiên này nên lấy lại thi thể của nó. Hiểu chưa?"
Thiên Tuyết muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647107/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.