Editor: Tiểu Ly Ly.
Thiên Âm bị buộc chặt cổ không thở nổi, nháy mắt không ngừng với Thiên Tuyết, nhưng trong lòng lại âm thầm bật cười.
Kết quả? Sợ rằng kết quả của trái ớt nhỏ so với mình còn thảm hơn gấp trăm lần!
Vì vậy ánh mắt của một người một thú cùng nhau truyền tin tức, Thiên Tuyết bi thương òa khóc, liều mạng xông về Hồng Trang, Hồng Trang tức giận đánh một chưởng về phía thân thể của Thiên Tuyết, ngay lập tức nó như lá rụng trong gió, vô lực rơi trên mặt đất, không nhúc nhích.
Khóe miệng Thiên Âm co giật, thầm nghĩ biểu hiện của Thiên Tuyết quá chân thật, vẻ mặt cực kỳ bi thương, tâm tê phế liệt kêu lên: "Tuyết Tuyết!!"
"Đồ khốn kiếp, ngươi làm gì ở đây?!"
Giọng nói tức giận của Lưu Cẩn vang lên như sấm ở bên tai hai người, sắc mặt Hồng Trang đột nhiên thay đổi, trong lòng cực kỳ sợ hãi, kinh hoàng lúng túng thu lại cửu thiên lăng, xoay người nhìn Thiên Âm phun ngụm máu, lảo đảo chạy đến bên cạnh Thiên Tuyết, ôm thân thể gầy gò của nó, khóc đến ruột gan đứt từng khúc!
Lưu Cẩn đi về phía Hồng Trang đánh bay nàng ta cách xa một trượng*, trên trán nổi đầy gân xanh: “Lúc nào vi sư đã dạy ngươi giết hại đồng môn? Lúc nào đã dạy ngươi ra tay tàn nhẫn như vậy? Lúc nào đã dạy ngươi lấy mạnh hiếp yếu?!!"
*Một trượng: 3,33 m
"Sư...... Sư phụ, con, người nghe con giải thích......"
"Giải thích? Ngươi giải thích cho bổn tọa một chút, vừa rồi ngươi đang làm gì?!"
Hồng Trang tức cười, trong nháy mắt mù quáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647096/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.