Thiên Âm há hốc mồm ngạc nhiên, có chút không thể tin được.
Lưu Cẩn nói tiếp: “Vì vậy bổn tọa nói sư phụ con bảo vệ tiên giới, con cũng không biết, tiên giới hùng mạnh mới có thể bảo đảm sự cân bằng của Lục giới, để đề phòng Ma tộc làm việc xấu gây hại cho bá tánh.”
Thấy Thiên Âm vẫn đang trợn tròn mắt, vẻ mặt thoáng kinh sợ, bèn lắc đầu: “Kể những chuyện này cho con chưa chắc con sẽ hiểu, chờ con lớn lên một chút, tự nhiên sẽ hiểu. Bổn tọa muốn cho con biết, sư phụ Trọng Hoa của con, là một người rất giỏi, điều ngài ấy quan tâm nhất là muôn dân lục giới. Nếu con muốn làm ngài ấy vui mừng thì cố gắng tu hành, làm một đồ đệ giỏi, một đồ đệ tốt có thể san sẻ giúp ngài ấy.”
Dung mạo Trọng Hoa hiện ra trước mặt, bởi lẽ vì lời nói của Lưu Cẩn mà lúc này, một hạt mầm đã gieo xuống trong đáy lòng nho nhỏ của Thiên Âm.
Sư phụ che chở bá tánh, còn ta muốn bảo vệ sư phụ!
“Con không hiểu lời nói của bản tọa cũng không sao, nhưng con phải nhớ thật kỹ. Sau này, tự nhiên con sẽ hiểu.”
Thiên Âm lại nghiêm túc nói: “Chưởng môn đại nhân, con hiểu rồi! Chắc chắn con sẽ tu hành thật tốt, mai sau bảo vệ sư phụ, che chở bá tánh lục giới mà sư phụ phải bảo hộ.”
Lưu Cẩn sửng sốt với lời nói trưởng thành sớm của nàng, nhưng cũng hơi nhẹ lòng.
Có một số thứ, phải khắc sâu vào tận tâm trí từ lúc nhỏ, như vậy, mới càng thấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647060/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.