Hoa Tam Nương ngồi trên ghế chủ tọa của mình cũng ngây người, cười cả ngày, từ lâu đã mệt tới chết, hiện giờ, quả nhiên là môi đỏ mọng không thể cong lên được nữa. Ánh mắt vô thần.
Hết rồi hết rồi, nha đầu này, sao lại đột nhiên nổi điên.
Ta nuôi dưỡng nữ nhi này nhiều năm như vậy, sao ta lại không nhận ra?
Chỉ là, mộng phát tài của ta……
Tan thành mây khói, tất cả tan thành mây khói.
Hoa Tam Nương nhất thời cảm thấy sét đánh ngang tai.
“Hì hì……” Tiếng cười vui vẻ như chuông bạc, làm cho các nam nhân hoảng sợ đột nhiên hơi chút yên tĩnh an tâm.
“Ai muốn lấy ta?’ Hoa Tiểu Nhã chạy về phía một nam tử, nam tử lúc này sớm đã không còn tao nhã.
“Vừa rồi là ngươi nói, yêu ta, như sông lớn, sóng cả tuôn trào sao?” Hoa Tiểu Nhã không cười thì thôi, cười thật sự có chút kinh hãi.
Nhất thời, nam tử sợ tới mức trợn trắng mắt, hôn mê bất tỉnh.
Như vậy không khỏi bị dọa?
“Vừa rồi là ngươi nói, nước sông có ba nghìn gáo, chỉ cần một gáo mà thôi sao?” Hoa Tiểu Nhã ôm lấy cánh tay nam tử kia, “Ta rất hài lòng nha.”
Nam tử bị dọa nhanh như chớp chạy ra ngoài.
Mọi người thấy nam tử này đã chạy trốn thành công, cũng đều ầm ầm đứng dậy, chạy ra ngoài.
“Quay lại, quay lại.” Hoa Tam Nương lúc này mới như trong mộng tỉnh lại.
Những người này đều là thần tài của ta a.
“Các ngươi vừa rồi không phải đều là nguyện ý lấy nữ nhi của ta sao? Hoa Tam Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-nhu-phu/259072/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.