Tiểu, tiểu thư, người như vậy đi ra ngoài, Hoa phủ chúng ta sẽ bị đâm đơn kiện mất.” Nha đầu Lục Y hảo tâm nhắc nhở, ánh mắt cũng không dám nhìn về phía Hoa Tiểu Nhã, nghĩ tới bọn ta còn không dám nhìn, đừng nói những người ngoài đó! Một khi hù chết người khác, Hoa phủ này chẳng phải nhất định sẽ gặp xui xẻo sao?
“Yên tâm, ta không ra khỏi phủ.” Hoa Tiểu Nhã hé miệng cười, chỉ thấy màu đỏ ở miệng kia càng thêm thắm đỏ, còn có ngũ quan kia bị dọa đến vặn vẹo, làm cho người ta càng thêm sợ hãi lại muốn nôn mửa.
Đây là người sao, đây là người sao?
Lục Y đi theo sau Hoa Tiểu Nhã càng ngày càng khiếp đảm.
Một khi tân khách phát khùng, một khi phu nhân phát điên.
Mình sẽ trở thành vật hi sinh.
“Nếu sợ, muội đi trước đi.”
Một lời của Hoa Tiểu Nhã, giống như lệnh đặc xá.
Lục Y nghe xong hai mắt sáng lên, chần chừ một chút, đã không thấy bóng dáng đâu.
“Chẳng lẽ, cô nàng này, học qua khinh công?” Hoa Tiểu Nhã nhìn theo hướng Lục Y rời đi có chút đăm chiêu.
Có lẽ là cải trang của nàng rất kinh khủng nha.
Phòng khách Hoa phủ.
Mấy tên nam tử tới cầu hôn, gia thế tựa hồ đều thật hiển hách.
“Hoa bá mẫu.” Một vị công tử khiêm nhường diện mạo tuy bình thường, nhưng cử chỉ lại tao nhã.
Đây là con trai một vị quan nổi tiếng đô thành.
“Hoa bá mẫu, ta ái mộ Hoa tiểu thư như nước sông, sóng cả tuôn trào.” Công tử này chân thành tự thuật.
“Tốt, tốt.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-nhu-phu/259071/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.