Lão giả tiếc nuối nói: "Trước đây vi sư đã từng nói, hiện giờ số người sở hữu năng khiếu giống như con chỉ đếm được trên đầu ngón tay, tiếc là con không bắt đầu tập võ ở độ tuổi thích hợp nhất."
"Không sao, chẳng phải sư phụ đã giúp con tẩy gân phạt tủy rồi à, mới hơn một năm mà còn đã đột phát đến Đại Thừa cảnh, chắc chỉ vài năm nữa là con sẽ đột phá đến Tông Sư cảnh thôi!"
Nói đến đây, chàng trai trẻ hơi đắc ý.
Lão giả gật đầu và nói: "Mỗi võ giả đều phải tích lũy qua năm tháng thì thực lực mới đột phá được, cho nên con đừng nóng vội."
"Sao đệ tử có thể không nôn nóng được chứ?"
Vẻ mặt chàng trai bỗng trở nên nghiêm nghị, biểu cảm phẫn nộ, gã không cam lòng nói: "Con phải đi tìm tên kia báo thù!"
Nghe vậy, lão giả nhíu mày, trầm ngâm nói: "Vi sư không ngăn cản con báo. thù, nhưng vi sư muốn nhắc nhở con rằng thực lực của tên kia không thể khinh thường được."
"Hừ!"
Chàng trai cười khinh bỉ rồi nói: "Một khi thực lực của con đột phá đến Tông Sư cảnh, lại kết hợp với sự tinh diệu của Kim Xà kiếm pháp, con nhất định sẽ giải quyết được hắn!"
"Vi sư cũng nghĩ vậy, ha ha..."
Lão giả cười thành tiếng, đồng tình với suy nghĩ của chàng trai.
"Cười con khỉ, đúng là hai tên ngốc!" Một giọng nói đầy khinh thường bất ngờ truyền tới.
Nháy mắt, cả lão giả và chàng trai đều thay đổi sắc mặt. "Kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516219/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.