Lý Trạch Vũ rời khỏi phủ Long Chủ, lên chiếc Haval H9 đã đợi bên ngoài từ lâu.
“Đi mau!”
Vừa lên xe, Lý Trạch Vũ đã thúc giục.
Long Thiên Quân đầy vẻ nghỉ ngờ, không biết tên này sao lại vội vàng như vậy, cứ như kẻ trộm bị bắt quả tang.
“Anh ngẩn người ra đó làm gì, mau lái xe đi!”
“Ôôð."
Bị quát, Long Thiên Quân lập tức tỉnh táo lại và khởi động xe.
“Đi đâu?”
“Sân bay!”
“Két két két...”
Chiếc xe vừa tăng tốc lại bị Long Thiên Quân dừng lại: “Cậu đến sân bay làm sao? Cậu không muốn thực hiện nhiệm vụ này à?”
“Bây giờ ông đây sẽ thực hiện, lái xe mau lên!” Lý Trạch Vũ gần như hét lên. Long Thiên Quân lại khởi động xe, nhưng càng hoang mang.
Hắn ta làm sao có thể biết được Lý Trạch Vũ không muốn bị bỏ lại làm con ngựa giống!
Mười phút sau.
Lý Trạch Vũ lại đến sân bay, đang định đi mua vé máy bay, thì một cái đầu bóng loáng xuất hiện trong tâm mắt hắn.
Chỉ thấy một vị hòa thượng già ôm một vị ni cô già vào lòng, lặng lẽ ngồi ở phòng chờ, hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt của những hành khách đi qua.
“Quyên Nhị, bà thấy hạnh phúc không?”
“Triển Chiêu, tôi thấy rất hạnh phúc!”
Cuộc đối thoại của ni cô và hòa thượng luôn buồn nôn như vậy.
Tê Tiên Nhi ngồi ở bên cạnh dường như đã quen, không còn thấy buồn nôn nữa.
*Ừ..ừ,.
Lý Trạch Vũ vừa mới tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516170/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.