“Trạch Vũ, Trạch Vũ...”
Tô Cẩn Hoa đứng dậy đích thân đuổi theo: “Cậu đừng vội từ chối, có điều kiện gì cậu cứ đưa ra, chỉ cần tôi có khả năng làm được, tuyệt đối sẽ không từ chối!”
“Lão Tô, ông đừng làm khó tôi được không?”
Lý Trạch Vũ khinh bỉ.
Bỏ qua việc nước Anh và nước Mỹ canh giữ nghiêm ngặt, hiện tại Chử Vệ Hoa chỉ biết mình đang ở trong lãnh thổ nước Anh, ngay cả vị trí cụ thể cũng không rõ.
Cho dù may mắn tìm được người, muốn đưa người đi ngay trước mắt hai con cá sấu khổng lồ này, chẳng khác nào chuyện hoang đường.
Hắn không muốn tự nhiên rước phiền phức vào người! “Quốc - gia - hưng - vong, thất - phu - hữu - tráchI*”
*Nước nhà hưng thịnh hay suy vong, người thường trong xã hội cũng phải chịu trách nhiệm.
Ngay lúc này, một giọng nói hùng hồn vang lên.
Lý Trạch Vũ và Tô Cẩn Hoa đồng thời quay lại nhìn, chỉ thấy Tằng Thiết Trụ đang dìu Lý Viễn Sơn long hành hổ bộ đi đến*.
*Ði như rồng, bước đi như hổ. chỉ người có phong thái của bậc đế vương. “Lão Lý!"
Tô Gẩn Hoa lập tức vui mừng khôn xiết.
“Ông cố Lý, ông lại tới đây góp vui cái gì!”
Lý Trạch Vũ thở dài một tiếng.
Cả hai đều hiểu tính cách của Lý Viễn Sơn, vì đất nước và nhân dân, ông sẵn sàng hy sinh, đổ máu, dù chết cũng không hối tiếc.
Bây giờ ông ấy biết chuyện này, chắc chắn sẽ khuyên nhủ đứa chất trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516169/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.