Đối mặt Triệu Như Mộng từng bước ép sát, Lý Trạch Vũ thật sự có hơi không chịu đựng nổi.
“Em cho anh thời gian chuẩn bị tâm lý, một tiếng thế nào?” “Đừng con mẹ nó nói đùa nữa, một tiếng sao đủ? Ít nhất một năm.”
Một năm? Triệu Như Mộng nhíu mày, lắc đầu nói: “Một năm quá lâu, nửa tháng thế nào?”
“Tôi không phải đang cò kè mặc cả với cô, ít nhất nửa năm” Vẻ mặt Lý Trạch Vũ thành thật đáp lại.
Thời gian nửa năm đủ để hắn hoàn toàn tổn thương trái tim một người phụ nữ, cho dù Triệu Như Mộng bây giờ đến chết không đổi với hắn, đến lúc đó cũng sẽ không có thiện cảm nào với hắn nữa.
Đừng trách Lý Đại đương gia nhẫn tâm, đối mặt người phụ nữ toàn cơ bắp. này hắn cũng chỉ có thể chọn cách cực đoan nhất.
Dù sao dưa hái xanh có thể giải khát nhưng không ngọt.
“Một tháng được chứ?” Bỗng nhiên Triệu Như Mộng rơi nước mắt đầm đìa, dáng vẻ cầu xin.
Cái này...
Lý Trạch Vũ cắn răng nói: “Một tháng thì một tháng, đến lúc đó tôi chắc chắn lấy cô, cô đừng hối hận là được.”
Triệu Như Mộng vui vẻ ra mặt nói: “Em tuyệt đối sẽ không h:
Lý Trạch Vũ nhìn đồng hồ nói: “Trời tối rồi, không bằng đêm nay cô ở nhà tôi một đêm đi, ngày mai lại sớm về Tái Bắc.”
Triệu Như Mộng lắc đầu nói: “Không được, bây giờ anh đã không muốn động phòng, vậy em sẽ trở về chỗ mẹ em ăn tết.”
“Vậy tôi sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516145/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.