Là Cung Nghê Thường...
Vì không tìm được Lý Trạch Vũ nên cô gái này cố ý lấy cắp Cốt Cầm của Gutian và tiết lộ tin tức bản thân đã tiến vào Quy Khư.
Sau đó cô ấy bắt đầu ôm cây đợi thỏ, thong thả đợi Lý Trạch Vũ ở lối vào Quy Khư.
Kết quả chứng tỏ cô ấy thật sự rất thông minh!
"Xin lỗi Lý thiếu hiệp." Cũng Nghê Thường vừa mở miệng đã nói xin lỗi.
Lý Trạch Vũ vốn dĩ định mắng cô ấy là "đồ sói mắt trắng vong ơn bạc nghĩa", nhưng người ta đã mở miệng xin lỗi rồi nên hắn cũng ngại miệng không mắng nữa.
"Lý thiếu hiệp, xin anh hãy cứu cha tôi!" Cung Nghê Thường khóc lóc cầu xin.
Lý Trạch Vũ khoát tay và nói: "Cô đừng có mà được nước lấn tới, tôi không tính toán chuyện cha con hai người lấy oán báo ơn đã là tốt lắm rồi, cô còn
muốn ông đây cứu Cung Vô Địch ư? Đúng là nằm mơi”
"Xin anh đấy Lý thiếu e, chỉ cần anh cứu cha tôi khỏi tay Gutian, tiểu nữ nguyện làm trâu làm ngựa cho anh!"
"Trước đây tôi cũng đã nói rồi đấy thôi, người muốn làm trâu làm ngựa cho tôi nhiều vô kể, không phải cô muốn là được đâu!"
"Lý thiếu hiệt
"Không cần nói nữa!"
Thái độ của Lý đại đương gia rất cứng rắn hoàn toàn không cho Cung Nghê Thường chút cơ hội nào.
Không bao lâu chưởng môn của các môn phái lớn đã đến đông đủ, cộng thêm đội tiên phong của quân Hổ Khiếu đã tạo ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3515925/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.