Chương trước
Chương sau
Gutian để ý đến hoa trường sinh, Lý Trạch Vũ có thể hiểu được.

Dù sao không có tộc Bất Tử nào có thể đối mặt với sự cám dỗ này! Nhưng mà...

Lão quái vật này tuyệt đối không nên để cho một số lượng lớn thuộc hạ của mình tiến vào nước Hạ, bởi vì Lý Trạch Vũ từng nói một câu tàn nhẫn ở nước ngoài, bất kỳ thế lực bên ngoài nào dám làm càn trên lãnh thổ của nước Hạ, hắn sẽ giết hết tất cả.

Cho nên khi Long Tổ thông báo tin tức này, Lý Trạch Vũ đã hành động ngay lập tức.

Mà vận may của hắn cũng không tệ lắm, vừa ra tay đã bắt được thân vương duy nhất còn sót lại của tộc Bất Tử, ngoại trừ Gutian.

"Quân... Quân Đế, xin hãy tha cho tôi!"

McKitrick thở không ra hơi, vết thương chẳng chị.

Lý Trạch Vũ túm lấy mái tóc xoăn của hắn ta, lạnh lùng hỏi: "Nói hay không?” "Muốn tôi nói thì cậu phải hỏi chứ!"

McKitrick khóc không ra nước mắt.

Chỉ trong nửa giờ, anh chàng tội nghiệp đã phải chịu hàng loạt hình thức tra tấn vô nhân đạo như điện giật, quất roi và nhổ móng tay.

Nhưng mà từ đầu tới cuối, Lý Trạch Vũ không hỏi hắn ta bất kỳ vấn đề nào, sau một hồi tra tấn, hắn chỉ hỏi một câu "Nói hay không?".

Làm ơn đấy, hắn ta muốn nói, thế nhưng không biết nên nói gì mà! "Còn dám giả ngu đúng không!"

Lý Trạch Vũ vẫy vẫy tay gọi Jeet: "Đi tìm hai người đàn ông có thiên hướng ham mê đàn ông đến đây, tôi muốn cho tên này nếm thử mùi vị hoa cúc tàn.". T𝒓ờ 𝘂𝑚 𝘁𝒓𝘂𝑚 h𝘂yề𝓃 𝘁𝒓ù𝑚 -- TR𝘂M TRUYEN﹒VN --

"Được!" Jeet hưng phấn đồng ý.

McKitrick lập tức xiết chặt hoa cúc, vô cùng hoảng sợ nói: "Quân Đế, cậu không thể làm như vậy được, đừng mài!"

Cẩu Phú Quý tiến lên vỗ vỗ bả vai McKitrick, nghiêm túc nói: "Người anh em, tìm đàn ông đến “Hầu hạ” anh đã coi như là sự nhân từ của thiếu gia nhà chúng tôi rồi."

Đây tuyệt đối là lời nói thật.

So với việc đại thiếu gia Khương Như Phong của nhà họ Khương vui vẻ cả đêm với heo mẹ trước đó, thì đây đã là nhân từ lắm rồi.

"Quân Đế, tôi nói tôi nói, Huyết Hoàng muốn..."

Cuối cùng thì phòng tuyến tâm lý của McKitrick cũng bị phá phòng, hắn ta bắt đầu khai ra tất cả...

Dần dần, hai mắt Lý Trạch Vũ nheo lại.

Không thể không thừa nhận, Gutian không chỉ có lá gan rất lớn, mà dã tâm cũng không nhỏ, thế mà ông ta muốn phát triển Quy Khư thành lĩnh vực của tộc Bất Tử!

Lý Trạch Vũ nhíu mày hỏi: "Nói như vậy, Gutian đã tiến vào Quy Khư?"

"Vâng!"

McKitrick thành thật trả lời.

Lý Trạch Vũ lại hỏi: "Các người triệu tập bao nhiêu tộc nhân đi vào nước Hạ, còn nữa... Có bao nhiêu người tiến vào Quy Khư?"

"Gần một ngàn, ngoại trừ hơn ba trăm người do tôi dẫn đầu bị cậu bắt ở bên ngoài, còn những người khác thì chỉ sợ đã..."

McKitrick còn chưa dứt lời, nhưng ý nghĩa không cần nói cũng biết.

Lúc này, có khả năng sáu bảy trăm tên tộc Bất Tử còn lại đã tập hợp với Gutian.

Sự thật đúng là như thế, trong lúc đó ở Quy Khư.

Gutian dẫn theo Cung Vô Địch lần nữa hút sạch một thế gia võ đạo tầng thấp, trong lúc đang tiêu hóa, có một con con dơi đỏ như máu từ xa xuất hiện trên bầu trời.

"Chít chít.. Chít chít kí..."

Dơi máu líu ríu một trận trên không trung, vẻ mặt Gutian đột nhiên tràn đầy hưng phấn.

Cung Vô Địch nghỉ ngờ hỏi: "Huyết Hoàng, đã xảy ra chuyện gì vậy?" "Tộc nhân của bản hoàng đã đến, đi, chúng ta đi tập hợp với bọn họ!" Vừa dứt lời, Gutian bay thẳng về hướng lối ra của Quy Khư.

Cung Vô Địch hơi do dự một lát rồi theo sát phía sau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.