Hách Liên Trì và Tư Mã Thừa Phong lần lượt tỏ thái độ.
Dù sao bớt một người tham dự tranh đoạt thần công, bọn họ sẽ nhiều thêm một phần cơ hội!
Cớ sao mà không làm chứ? Những gia chủ còn lại giận mà không dám nói gì.
Bọn họ cũng muốn Ngự Long Thần Công, chỉ tiếc bốn thế gia đứng đầu sẽ không cho bọn họ một chút cơ hội nào cả.
Đệ Ngũ Nam thản nhiên hỏi: "Tôi đề nghị chờ đến lúc giải quyết xong mấy tên trộm xâm nhập thì chúng ta sẽ lập tức xuất phát, các vị cảm thấy thế nào?"
"Tôi cảm thấy không cần chờ, chúng ta có thể lập tức xuất phát ngay." Thượng Quan Vân có vẻ hơi sốt ruột.
Hách Liên Trì cũng đồng ý, nói: 'Mấy tên trộm râu ria kia thì cứ giao cho người của Chấp Pháp Đường đi xử lý là được."
Tư Mã Thừa Phong chuẩn bị lên tiếng...
"Gia chủ, gia chủ..."
Một thanh niên vô cùng lo lắng chạy vào: "Gia chủ, Chấp Pháp Đường vừa truyền tin đến, mười mấy người nhà họ Trần đã bị sát hại!"
Vừa dứt lời, một ông già chống quải trượng ở chính điện đột nhiên đứng dậy nói: "Cậu nói cái gì?"
Ông ta chính là gia chủ của nhà họ Trần, Trần Bách Vạn.
Tên đệ tử gia tộc Tư Mã kia ngượng ngùng nói: "Gia chủ nhà họ Trần, mười mấy tộc nhân nhà ngài chết thảm, trong đó có cả... Có cả con của ngài."
"Rầm!" "Lão Trần, nén bi thương!" "Đừng quá kích động..."
Thân hình Trần Bách Vạn lảo đảo, suýt nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3514859/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.