Vừa nói xong, mọi người đều cảm thấy hoài nghi khó hiểu.
“Ngự Long Thần Công chính là thần công bật nhất trên đời này, muốn luyện môn thần công này nhất định phải có tư chất siêu phàm, hơn nữa còn phải tẩy tủy gân cốt, cho dù người bình thường có thể lấy được tâm quyết cũng đừng hòng mơ: tới việc luyện thành.” Lý Trạch Vũ ăn ngay nói thật.
Nếu như ai cũng có thể luyện môn thần công này, lúc trước sao ba người hòa thượng Nhất Trinh, đạo nhân Vô Trần và Ngọc Linh Lung lại không luyện?
“Lý minh chủ, lời này của cậu không khỏi quá lớn lối.” Hồ Nhất Phong cười lạnh.
Hiển nhiên ông ta rất hoài nghi Lý Trạch Vũ, hơn nữa hình như không ít người nghĩ giống như ông ta.
“Hồ chưởng môn không tin tôi cũng hết cách.” Lý Trạch Vũ nhún vai nói: “Có điều nếu Hồ chưởng môn muốn Ngự Long Thần Công, có thể đợi lúc không có ai tới đoạt từ tay bổn minh chủ.”
Hồ Nhất Phong mạnh mẽ lắc đầu: “Lý minh chủ nói đùa rồi, tôi nào dám.”
Ông ta thật sự không dám.
Mặc dù ông ta đã là cường giả cảnh giới Tông Sư, nhưng ở trước mặt Lý Trạch Vũ có thể đánh bại cường giả siêu cấp cảnh giới Thiên Nhân này thì một cú thả rằm cũng có thể bắn chết ông ta.
“Trở về chuyện chính đi.” Lý Trạch Vũ chuyển đề tài: “Những gia tộc ẩn thế kia ỷ thực lực lớn mạnh đã muốn đoạt thần công của bổn minh chủ, xin hỏi chư vị, nếu như đổi thành các ông thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3513498/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.