Chương trước
Chương sau
Nước Nhật mạnh hay không?

Rất mạnh!

Nhưng hắn dám trêu chọc nước Mỹ à? Đáp án là không dám.

Như vậy giống như một đám môn phái võ lâm đối mặt võ đạo thế gia cảnh nội Quy Khư.

Ngày bình thường mỗi môn phái đều cảm thấy thằng cha mình thiên hạ đệ nhất, không phục bất cứ ai, cho dù đối mặt tam đại thánh địa cũng chỉ khẩu phục

chứ lòng không phục.

Nhưng nếu như để bọn họ đi khiêu khích võ đạo thế gia cảnh nội Quy Khư, cho dù mượn thêm cho mấy người họ lá gan cũng không dám làm như vậy.

Lý Trạch Vũ quả thật có hơi xem trọng những môn phái võ lâm này. Hoàn toàn là một đám người ô hợp!

“Lý thiếu hiệp, sở dĩ chúng tôi kiên ky những gia tộc ẩn thế kia cũng có nguyên nhân” sư thái Diệt Tình thổn thức không thôi.

Mặc dù thế gia võ đạo cảnh nội Quy Khư lánh đời, đã lâu không liên lạc với người bên ngoài, nhưng không có nghĩa người bên trong chưa từng ra ngoài.

Giống với Hách Liên Vô Tình, tạo ra một Vô Tình Thần cung đã khiến cho. giang hồ và triều đình trở nên gió tanh mưa máu.

Nếu như năm đó không phải chủ nhân tam đại thánh địa bắt tay nhau thì bây giờ các phái võ lâm có còn tồn tại không vẫn là ẩn số.

Cho nên thật sự không trách bọn họ.

Lý Trạch Vũ không hề nghe lời khuyên mà hừ lạnh nói: “Dù sao hôm nay tôi đã

nói xong, nếu ai dám không đi san bằng Quy Khư với tôi, đó chính là kẻ thù của bổn minh chủ.”

“Lý minh chủ, không phải cậu đang gây khó dễ à?”

“Chúng tôi đi theo cậu chỉ có con đường chết, không đi cũng là con đường chết, cậu như vậy vốn không chừa cho chúng tôi đường sống mà.”

“Lý minh chủ, vì sao cậu cứ nhất định phải không yên tâm với những võ sỉ gần như không hỏi thế sự đó." Các đại chưởng môn lần lượt bày tỏ sự bất mãn.

Lý Trạch Vũ nhìn về phía Hồ Nhất Phong lên tiếng cuối cùng, cười khan: “Câu hỏi của Hồ chưởng môn rất hay, hỏi rất bổ ích.”

Trong lúc nói chuyện hẳn liếc nhìn mọi người, bĩu môi nói: “Không phải tôi không sống chung với bọn họ được, là đám đầu buồi bọn họ không chịu bỏ qua cho ông đây.”

Vừa nói xong, mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Bọn họ thật sự khá tò mò, Lý Trạch Vũ kết thù kết oán với thế gia võ đạo Quy. Khư thế nào.

šy tuổi của bổn minh chủ có thể có được thực lực như hôm nay, tin chắc rất nhiều người có lẽ đều đoán được, thật ra bổn minh chủ luyện 'Ngự Long Thần Công”

Vừa nói xong, mọi người ở đây đều không nhịn được nuốt một ngụm nước. bọt.

Cho dù như Lý Trạch Vũ nói, không ít người đều suy đoán tên này tu luyện công pháp “Ngự Long Thần Công' hạng nhất giang hồ, nhưng cũng chỉ suy đoán mà thôi.

Giờ phút này nghe được chính miệng Lý Trạch Vũ thừa nhận, ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn không khỏi lộ ra vẻ tham lam.

Người có được Ngự Long Thần Công thì có được thiên hạ.

Mọi người không khỏi suy nghĩ, nếu như mình có được Ngự Long Thần Công thì chẳng phải mình cũng có thể vô địch thiên hạ sao?

“Ha ha ha... Tôi khuyên chư vị vẫn nên bình tĩnh tí mới thỏa đáng.”

Lý Trạch Vũ xoa mũi, cười khẩy: “Chưa nói các ông có thể cướp được Ngự Long Thần Công trong tay bổn minh chủ không, cho dù bổn minh chủ tặng tâm quyết Ngự Long Thần Công cho các ông cũng vô dụng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.