“Nguyên Thủ không nói lý do, chỉ nói là ngài hãy nhanh dẫn hai người nước Hạ này đến chỗ ngài ấy!” Bình sĩ thành thật đáp.
“Đi!” Triệu Như Mộng quyết đoán nói.
Hách Liên Vô Tình cũng không phải loại người lề mề chậm chạp, gật đầu nói: “Chúng ta đi đến nước Hùng, ở đó tôi cũng có người quen.”
“Thánh Vương ngài khoan hãy vội, hãy để tôi làm rõ xem chuyện gì.” Ô Lặc Cát không muốn mất mặt trước Hách Liên Vô Tình.
Dù gì mới vừa rồi còn ăn to nói lớn, là ở trên Thảo Nguyên không ai dám bất kính với Hách Liên Vô Tình!
Ông Ta dùng điện thoại cá nhân gọi vào số cá nhân của Nguyên Thủ. "!@#Y%... &e" "8...%YV*(—"
Ô Lặc Cát nói một tràn tiếng Thảo Nguyên, Hách Liên Vô Tình và Triệu Như Mộng nghe đến ông ông lỗ tai.
Sau khi cúp điện thoại, Ô Lặc Cát cau mày: “Thánh Vương, sao ngài lại chọc vào tên điên Quân Đế vậy?”
“Quân Đế? Là ai vậy?” Vẻ mặt Hách Liên Vô Tình khó hiểu hỏi.
Triệu Như Mộng nghiến răng nhắc nhỡ nói: “Quân Đế chính là Lý Trạch VũI”
“Thánh Vương, tên ranh Quân Đế là một thằng điên, ngay cả nước Mỹ cũng không ít lần chịu thiệt thòi trong tay hắn, nhưng mà cũng chẳng dám hó hé câu nào!”
“Mười phút trước, tên điên đó chạy đến nhà riêng của Nguyên Thủ, nghênh ngang nói nếu không giao ngài ra, hắn ta sẽ thiêu rụi hết cánh đồng!”
Ô Lặc Cát nuốt nước bột, lại lau lau mồ hôi lạnh trên trán.
Nếu như Thảo Nguyên không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3481366/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.