Bởi vì hắn không muốn võ lâm lại xảy ra một trận gió tanh mưa máu nữa.
"Phu quân."
Triệu Như Mộng cắn răng, vẻ mặt vô cùng không cam lòng.
"Đồng ý hay không?"
Lý Trạch Vũ chợt lên giọng.
"Em... em..."
Triệu Như Mộng ấp úng.
Bỗng nhiên, cô ta vươn tay chạm vào thắt lưng trên eo.
Lý Trạch Vũ tưởng người phụ nữ này muốn liều một trận sống mái nên nhanh chóng bày ra tư thế phòng ngự, chuẩn bị tấn công đối phương.
Nhưng ngay sau đó... Triệu Như Mộng lại lấy hai viên đạn đen tuyền từ trong thắt lưng ra và ném về phía Lý Trạch Vũ.
"Vèol"
Lý Trạch Vũ vốn định giơ tay bắt lấy nhưng một dự cảm không lành chợt lóe lên, thế là hắn nhanh chóng thu tay lại.
"Bùm!"
Viên đạn rơi xuống đất, tiếng nổ mạnh vang lên, giây tiếp theo một làn khói màu trắng và một làn khói hồng cùng xuất hiện.
Bấy giờ Lý Trạch Vũ mới nhận ra bản thân đã trúng kế.
Hắn lập tức đánh ra mấy chưởng liên tục, lợi dụng cơn gió để xua tan làn khói, lúc này bóng dáng Triệu Như Mộng đã biến mất.
Không chỉ vậy, ngay cả Hách Liên Vô Tình cũng mất tăm.
Lý Trạch Vũ lập tức chạy ra ngoài hang.
"Vù vù..."
Chiếc Land Cruiser đậu gần đó đã khởi động.
Lúc này, bọn họ cách nhau hơn trăm mét, đường xá lại gập ghềnh, dù Lý Trạch Vũ dùng hết sức bay theo cũng không đuổi kịp.
"Má nó, Tôn Ngộ Không muốn trốn thoát khỏi bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3481362/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.