Hình ảnh quyến rũ này khiến Lý đại đương gia đứng núi này trông núi nọ, nhưng hắn biết lúc này không nên nghĩ lung tung.
Gϊếŧ người mới là việc cấp bách.
"Anh cả, thằng nhóc này chính là Lý Trạch Vũ!"
Đệ Ngũ Thành Công đi đến bên cạnh Đệ Ngũ Vũ, tức giận bất bình nói: "Chính hẳn phế bỏ toàn bộ công lực của em, còn có, Tuấn Kiệt và Nhân Kiệt đều chết trong tay hắn, anh cả nhất định phải..."
"Câm miệng!"
Đệ Ngũ Vũ mất kiên nhẫn ngắt lời.
Lần đầu tiên, lão ta cảm nhận được áp lực vô hình từ một võ giả khác, khiến lão ta thấy khó thở áp lực.
Chỉ có thanh niên trước mặt này! Đây chắc chắn là người mạnh nhất lão ta từng gặp qua, không ai sánh nổi!
Lúc này, Đệ Ngũ Vũ không còn suy nghĩ đến việc đánh bại đối phương, mà là suy nghĩ cách toàn thân mà lui.
Vì lão ta biết rõ mình không có khả năng đánh bại đối phương! "Nếu ông muốn chạy trốn, tôi khuyên ông nên từ bỏ ý định đó đi." Lý Trạch Vũ như có khả năng đọc suy nghĩ.
Đệ Ngũ Vũ nhướng mày, cố tỏ ra bình tĩnh: "Người trẻ tuổi, cậu có biết lão phu là ai không?”
Lý Trạch Vũ nhún vai: "Tôi biết, gia tộc lánh đời ở Quy Khư à?”
"Đúng vậy, lão phu chính là gia chủ của gia tộc Đệ Ngũ, một trong bốn gia tộc tại Quy Khư-"
Đệ Ngũ Vũ ung dung nói: "Tin hay không, chỉ cần lão phu ra lệnh một tiếng, sẽ có vô số cường giả xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3477698/chuong-918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.