Lý Định Quốc vỗ ngực bảo đảm: “Bọn người kia ăn gan hùm mật gấu, nên mới dám đến nhà họ Lý làm loạn, hôm nay con sẽ cho bọn chúng biết thế nào là dùng bánh bao thịt đánh chó, có đi mà không có về.”
Cùng lúc đó, trận chiến trong sảnh lớn đang diễn ra gay cấn.
Thực lực của Mạc Trung Đường ngang ngửa với Đệ Ngũ Vũ, đối mặt với sự vây công của các thành viên gia tộc Đệ Ngũ tuy rằng chiếm ưu thế, nhưng nhất thời cũng khó có thể hạ gục bọn họ.
Mà thực lực của Triệu Như Mộng vốn đã yếu hơn Đệ Ngũ Vũ một bậc, kinh nghiệm chiến đấu càng không bằng, một lần né tránh không kịp, nên đã trúng một
quyền nặng của đối phương.
“Nhóc con, phải nói cô là người có thiên phú võ đạo tốt nhất mà tôi từng gặp, tiếc là phải chỉ hôm nay cô đừng xen vào việc của người khác.”
Khi nói chuyện, Đệ Ngũ Vũ đột nhiên tăng lực, đánh một chưởng xuống đỉnh đầu Triệu Như Mộng.
Triệu Như Mộng nhanh chóng lui lại mấy bước, miễn cưỡng tránh được một đòn chí mạng.
Nhưng Đệ Ngũ Vũ như keo dán sắt, không đến nửa cái chớp mắt đã lại đuổi tới trước mặt.
“Đi tìm chết đi!” Đệ Ngũ Vũ gầm lên một tiếng, lại tung một chưởng từ trên trời giáng xuống.
Triệu Như Mộng đã bị đồn vào đường cùng, không thể lui, chỉ có thể cố gắng tung ra một chưởng.
Lấy công làm thủ! Ngay sau đó: “Âm!”
Chỉ thấy Đệ Ngũ Vũ đột nhiên thu tay lại, xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3477696/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.