Ky sĩ vàng kém cỏi lắm sao?
Đừng có đùa, ngoại trừ ky sĩ Thập Tự thì đây chính là lực lượng đứng đầu Thánh Đình.
Thế mà khi qua miệng Lý Trạch Vũ, ky sĩ vàng giống như chó gà bản địa, chỉ tiện tay cũng diệt hết được.
Gurio giận điên lên, nhưng chẳng cãi gì được.
Chugn quy lại, chỉ mất nửa giờ ngắn ngủi, Lý Trạch Vũ đã gϊếŧ chết hơn một nửa trong số ba trăm ky sĩ vàng kia.
“Quân Đế, đừng tự cho mình là vô địch thiên hạ!”
Gurio cố nén cơn giận: “Cậu phải biết rằng, người giỏi còn có người giỏi hơn, tầng trời này cao cũng vẫn có tầng trời khác cao hơn!”
“Ha ha ha. Hôm nay ông đây chính là trời của Thánh Đình!”
Lý Trạch Vũ ngông cuồng đáp trả, đồng thời tung trọng quyền, liên tiếp gϊếŧ chết hai ky sĩ vàng.
Nhìn các ky sĩ vàng gục chết như ngả rạ, Gurio cảm thấy tim mình rỉ máu, đồng thời dường như bị một cú tát vô hình vả mạnh lên mặt.
Các ky sĩ đều trung thành đến chết với Thánh Đình. Một khi Thánh hoàng đã ra lệnh, cho dù có bị kề dao vào cổ, bọn họ cũng sẽ không thèm nhíu mày chút nào.
Vì vậy dù rằng biết rõ mình đánh không lại Lý Trạch Vũ, bọn họ vẫn chẳng hề chùn bước.
Cuối cùng, khi chỉ còn dưới một trăm ky sĩ vàng, Gurio phất tay hô: “Đủ rồi, dừng tay!”
Sau mệnh lệnh của hắn ta, các Thánh ky sĩ còn sống lập tức lui sang một bên.
Lý Trạch Vũ cũng ngừng tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3447948/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.