Bản thân Hách Liên Vô Tình vốn đã bị thương từ trước, giờ vết thương lại càng nặng thêm.
“Thánh Vương!”
“Thánh Vương không sao chứ?”
Hách Liên Vô Tình trừng mắt lườm hai tên thuộc hạ đang đỡ mình dậy.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. TruyenHD
2. TruyenHD
3. TruyenHD
4. TruyenHD
=====================================
Mẹ nó chứ, mày bị ngu à? Bổn tọa đã hộc máu rồi còn hỏi có bị sao không?
Các đệ tử của Vô Tình Thần cung bị Thánh ky sĩ tàn sát, mà hơn mười vị kỳ chủ lại bị đoàn người mà đạo sĩ Vân Trung đưa đến chặn đường.
Lần đầu tiên Hách Liên Vô Tình cảm thấy sợ hãi như vậy, chẳng lẽ đêm nay lão ta phải bỏ mạng ở đây ư?
Không được!
Lão ta bị đàn áp mấy chục năm, khó khăn lắm mới thoát ra ngoài được. Hơn nữa thù lớn còn chưa báo, sao lão ta có thể chết ở đây?
“Lý Trạch Vũ!” Hách Liên Vô Tình lạnh giọng chất vấn: “Cậu thật sự muốn cá chết lưới rách với bổn tọa ư?”
“Không không không, đừng hiểu lầm.” Lý Trạch Vũ đáp một cách bâng quơ: “Ông không phải cá, tôi cũng không phải lưới, bởi vì sự sống chết của các người là phụ thuộc vào suy nghĩ của tôi!”
“Thiếu gia đúng là khí phách!”
“Quả không hổ là thiếu gia của chúng ta.”
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong châu đầu ghé tai.
Dường như Nam Cung Thạc cũng nhận ra tên ác ma Hách Liên Vô Tình, khoảnh khắc ấy, ông ta thổn thức không thôi.
Nam Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3430719/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.