Phi công khuyên nhủ một câu, ngay sau đó mở cửa cabin nhảy xuống trước. 'Tề Kiêu cắn răng nhảy theo.
Rơi vào tay Lý Trạch Vũ có lẽ vẫn còn một cơ hội sống, nhưng nếu rơi xuống vách núi cùng trực thăng thì chắc chắn là toang!
Nhưng, rất nhanh sau đó, Tê Kiêu nhận ra mình nhầm rồi, hơn nữa còn là cái sai lầm vô cùng nghiêm trọng.
“Ai uil 'Tề Kiêu căng thẳng quá mức, lúc đáp đất vô tình bị gấy chân phải.
Lý Trạch Vũ bước từng bước lại gần hắn ta, hỏi như trêu tức: “Trốn đi, sao lại không trốn nữa?”
“Lý Trạch Vũ, có gì thì nói cho tử tế đi!”
Tê Kiêu nhịn đau, cố nhích người lùi về phía sau, vừa lết vừa khuyên.
“Rắc!"
Lý Trạch Vũ nhấc chân đạp gấy cái chân còn lại của Tề Kiêu.
A... Đừng giết tôi!”
Mặt mũi Tề Kiêu tràn đầy đau đớn, nói: “Lý Trạch Vũ, nhà họ Tê bọn tôi có quan hệ khá tốt với nhà họ Lý của cậu, cậu không thể giết tôi, bằng không cha tôi nhất định sẽ cá chết lưới rách với nhà họ Lý!”
“Cá chết lưới rách? A? Nhà họ Tề các người xứng sao?”
Lý Trạch Vũ cực kì khinh miệt.
Hắn quật ngã được nhà họ Tần rồi, nhà họ Tề là cái thá gì mà không được?
“Còn nữa, nếu cậu giết tôi, có người sẽ không tha cho cậu đâu!”
Tê Kiêu tiếp tục uy hiếp.
“Ông ỷ vào việc ông ta là Vu giáo hả?”
“Cậu cũng biết ư?”
'Tề Kiêu đờ đẫn, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399801/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.