Khâm Châu, Đại cung do Vu Giáo khống chế.
Người phụ nữ quyến rũ thướt tha mang mấy tên cấp dưới đến trước một gian hầm giam.
"Thập Tam Nương, thật sự không nghĩ đến bà lại trở thành tay sai cho Vu Giáo!"
Chưởng môn Lệnh Hồ Bác của phái Hoa Sơn chửi ầm lên.
Thập Tam Nương cười giễu cợt: "Lệnh Hồ, có câu nói hiểu rõ thời thế mới là kẻ lợi hại, tôi khuyên ông vẫn nên thành thật nói ra tâm pháp của Hỗn nguyên công, thế thì mới tránh được cái chết."
"Bà nằm mơ đi!"
Lệnh Hồ Bác làm ra vẻ mặt coi thường cái chết, cắn răng nói: "Cho dù có chết, cũng đừng mong tôi sẽ phản bội phái Hoa Sơn."
"Chưởng môn Lệnh Hồ tốt thật đó." "Không hổ là Chưởng môn Lệnh Hồ, bọn ta khâm phục." "Chưởng môn Lệnh Hồ, dù sao cũng không được cúi đầu..."
Người của các môn phái lớn ở xung quanh rối rít lên tiếng khen ngợi Lềnh Hồ Bác.
Lệnh Hồ Bác chắp tay hành lễ với mọi người, giọng nói hùng hồn mạnh mẽ: "Tôi thân là người thuộc võ lâm chính đạo, sao có thể cúi đầu trước tà giáo?"
Nói xong thì nhìn về phía Thập Tam Nương: "Muốn giết muốn lóc thế nào thì tùy mấy người."
"Tốt lắm, có khí phách."
'Thập Tam Nương giơ ngón tay cái lên, sau đó ra lệnh: "Kéo chưởng môn Lệnh Hồ ra băm nát rồi cho chó ăn."
"Vâng!" Ngay sau đó có hai tên áo đen mở cửa nhà giam ra.
Mấy đệ tử phía Hoa Sơn muốn lên phía trước ngăn lại, nhưng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399794/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.