"Bùm bùm..."
Đạo sĩ Vân Trung đâm sầm vào một trong những trụ Chống Trời, ngay sau đó trên trụ đá bắt đầu xuất hiện một số vết nứt.
"Sư phụ!"
"Sư tổi"
Đạo sĩ Bạch Vũ và đạo sĩ Thanh Phong cùng nhau bước lên phía trước đỡ đạo sĩ Vân Trung đứng lên.
Ông che ngực, vội vàng ổn định vết thương.
Lý Trạch Vũ vỗ vỗ bụi trên người, có chút trách móc nói: "Sư huynh, huynh thật là, bảo huynh đừng thử thì huynh lại cố phải thử bằng được, may mà đệ kịp thời thu lực lại nếu không một đấm này đã khiến tính mạng nhỏ của huynh khó đảm bảo rồi!"
Một số người bị khiếp sợ đến mức không nói nên lời.
Chỉ với một cú đấm, cường giả Cảnh giới Thiên Nhân hiếm có trong thiên hạ đã bị đánh bại.
Hơn nữa người ta còn nói đã hạ thủ lưu tình... "Mọi người tránh ra."
Lý Trạch Vũ ra lệnh sau đó dùng hai tay áp sát vào lưng đạo sĩ Vân Trung, một luồng khí trắng mờ nhạt xuất hiện.
Khuôn mặt tái nhợt của đạo sĩ Vân Trung lập tức trở nên hồng hào với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
"Âm ầm!"
Lý Trạch Vũ thu tay lại sau đó bấm vào vài huyệt đạo của đối phương: "Tĩnh dưỡng ba ngày là ổn rồi."
"Cảm ơn sư đệt"
Đạo sĩ Vân Trung chắp tay thi lễ.
"Sư tổ!"
Đạo sĩ Thanh Phong chợt mở miệng.
Mấy người đồng loạt quay sang nhìn.
"Sư tổ, đệ tử muốn nhường vị trí Chưởng giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399764/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.