Vu Giáo chính là tà giáo đầy rẫy tiếng xấu ở nước Hạ, mà Tân Chấn là một người có công, tại sao lại cam tâm tình nguyện gia nhập chứ?
Lợi ích là nguyên nhân số một, còn một nguyên nhân khác là do ông ta bị ép uống cổ độc!
Bây giờ xác nhận Lý Trạch Vũ thật sự có thể giải hết cổ độc giúp mình, Tân Chấn tự nhiên mừng rỡ như điên, lúc này
ông ta mới gật đầu đồng ý: "Cậu có thể bắt đầu hỏi."
"Cái chết của cha mẹ tôi có phải do Vu Giáo gây nên hay không?"
Lý Trạch Vũ gần như là bật ra câu hỏi này.
Trước tiên Tân Chấn gật đầu một cái, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu.
"Vậy là có ý gì?"
Lý Trạch Vũ nhíu mày.
"Chắc hẳn cậu biết Trấn Nam Vương chứ?"
Tân Chấn hỏi ngược lại một câu.
Trấn Nam Vương thì tất nhiên Lý Trạch Vũ đã nghe qua.
Sau gia tộc lớn và giàu có nhất Hoàng Thành là đại diện cho đỉnh của kim tự tháp quyền lực, mà Trấn Nam Vương Tề Đông Lâm cùng Trấn Bắc Vương Tào Mãn chính là hai nhà quyền quý đệ nhất hai vùng Nam Bắc nước Hạ!
"Ý ông nói là, cha tôi bị Trấn Nam Vương ám hại?"
Lý Trạch Vũ nhíu chặt mày, cảm thấy đáp án này có chút không tưởng tượng nổi.
Dẫu sao từ trước đến giờ nhà họ Lý bọn họ cùng phủ Trấn Nam Vương cũng có giao hảo, người đang đảm nhiệm vị trí Trấn Nam Vương là Tê Đông Lâm lại là lính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399715/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.