Hàng ngàn tên quân đoàn Thiên Long lập tức phối hợp mở chốt an toàn súng trong tay.
"Két két két...
Hàng ngàn tên lính đánh thuê sau lưng Lý Trạch Vũ cũng không ngồi yên chờ chết, lần lượt rút súng ra mặt đối mặt.
Chỉ trong chốc lát, hiện trường lập tức tiến vào trạng thái giương cung bạt kiếm.
"Sao cậu dám công khai bắn chết phó soái của ta?" Tần Chấn hùng hồn chất vấn. "Ha ha..."
Lý Trạch Vũ bình tĩnh như thường nói: "Nghe nói Thượng tướng Trương Binh Lễ chỉ xin ông xuất chiến đã bị ông bắn chết, có chuyện này không?"
"Trương Binh Lễ coi thường kỷ cương, không tuân theo mệnh lệnh của tôi nên ông ta đáng chết!"
Tân Chấn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ đáp trả lại. "Nói hay lắm!"
"Bốp bốp bốp!"
Đột nhiên Lý Trạch Vũ võ tay.
Tần Chấn ngẩn người, hoàn toàn không biết đối phương nghĩ gì.
"Nếu như Trương tướng đã không tuân theo quân lệnh thì ông ta đáng chết!"
"Vừa rồi tên ngu ngốc kia dám nghỉ ngờ quyết sách của Long chủ, ông nói xem có phải ông ta càng đáng chết hơn
không?”
Khí thể của Lý Trạch Vũ không hề giảm mà còn hỏi ngược lại.
Nhất thời Tân Chấn không phản bác được.
"Tốt lắm, bỏ qua chuyện lúc nãy đi!"
Lý Trạch Vũ hời hợt chuyển sang chuyện khác, sau đó lấy một tập văn kiện từ trên người ra và đưa tới trước mặt Tân Chấn: "Đây là thư bổ nhiệm mà Long chủ giao cho ông."
Tần Chấn nhận lấy, cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399694/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.