Núi Thương Nam.
"Mấy người đi hỏi thăm xem, đứa nào dám quyt tiền của ông, cỏ trên mộ của họ có ai thấp hơn hai mét không?"
Lý Trạch Vũ ngăn lại đám người đang xem cuộc vui.
"Lý thiếu, cho tôi mười lá gan cũng không dám lấy tiền của ngài!"
"Lúc tới chúng tôi không mang nhiều tiền tới, ngài cho tôi hai tiếng là được, tôi cam đoan sẽ mang đủ tiền đến cho. ngài!
"Lý thiếu, ngài hãy tin tưởng chúng tôi..." Một đám lão đại bất lực.
Một ngàn vạn hoặc mấy triệu không phải là số tiền nhỏ, nhưng đối với bọn họ mà nói vẫn chỉ là râu ria, chẳng qua lúc đến xem trận đấu hoàn toàn không mang nhiều tiền theo như vậy!
Về chuyện quyt tiền của Lý Trạch Vũ?
Con mẹ nó đừng nói giỡn, Khương Mộ Bạch cấp độ siêu cường giả mà còn bị giết trong mấy giây, cho dù bọn họ là họ hàng của Diêm Vương cũng không có gan làm vậy!
"Chuyển khoản, hoặc sai người mang tiền đến đây, cho. mấy người chọn một trong hai! Nếu không mấy người không đi được đâu."
Lý Trạch Vũ ra vẻ tôi không nói đùa.
Bạch Tố Y bên cạnh thấy được cảnh này, lúc này cô ấy mới hiểu ra tại sao lúc trước tam đại thánh địa của bọn họ đặt cược, Lý Trạch Vũ lại phản ứng mãnh liệt như vậy.
Khổ nỗi lúc đó bọn họ còn muốn vớt vát chút mặt mũi cho đối phương, nhưng thì ra người ta hoàn toàn không cần!
Gậy ông đập lưng ông, cụm từ khắc họa chân thật nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399605/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.