Tân Hạo Nhiên lập tức đứng dậy, gã cung kính hành lễ với ông già.
Lão Ngụy cũng không quan tâm đến gã, vẻ mặt lão nghiêm túc, nói: "Con trai thứ hai của nhà họ Khương, đã chết!"
Cái gì!
Tân Chấn nghe thấy tin tức này, ông ta đứng bật dậy.
"Chuyện này sao có thể!"
Cùng lúc đó.
Thành phố Tân, nhà họ Khương.
Khương Thượng Đức tự mình tiếp đãi một vị khách vô cùng quan trọng.
Bàn tay vàng phố Wall, ông thần chứng khoán Hafit!
"Hafit tiên sinh, cực kỳ cảm ơn ngài giúp đỡ, tôi kính ngài chén rượu này."
Khương Thượng Đức nói lời cảm ơn từ đáy lòng. Tứ đại gia tộc liên thủ khiến ông cực kỳ sợ hãi, nhưng ông cụ không thể ngờ được ông thần chứng khoán Hafit ở xa ngàn
dặm, lại đích thân đến nước Hạ giúp đỡ ông!
Hơn nữa tính thời gian, chắc hẳn bây giờ con trai thứ hai của mình đã chém chết thằng súc sinh Lý Trạch Vũ kia.
Mọi thứ đều thuận buồm xuôi gió, cuộc quyết đấu này với nhà họ Lý, thăng lợi nghiêng về phía nhà họ Khương bọn họ.
Hai người cùng cụng ly. Quá ba tuần rượu. Khương Thượng Đức không kìm nén được sự tò mò, ông ngượng ngùng hỏi: "Hafit tiên sinh, tôi mạo muội hỏi ngài một câu, tại sao ngài lại chủ động giúp nhà họ Khương chúng tôi?"
"Bởi vì một đối thủ cũ!"
Hafit cười giải thích.
Chỉ số thông minh của Khương Thượng Đức rất cao, chỉ dựa vào hai chữ "đối thủ" đã giải quyết được sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399604/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.