Lấy ngựa chết làm ngựa sống!
Mấy chữ này khiến mí mắt Diệp Chính Bình nhảy lên điên cuồng, nói thế nào cũng không chịu để Lý Trạch Vũ ra tay.
Nhưng mà giờ phút này Diệp Trung Đường đã là hít vào thì ít, thở ra thì nhiều, chỉ sợ không kiên trì được đến lúc xe cứu thương tới mà đã buông tay nhân gian.
Vào thời khắc mấu chốt, Diệp Khinh Nhu nhẹ nhàng bước lên phía trước: "Cha, hay là để hắn thử một chút đi!"
“Hắn” này đương nhiên là ám chỉ Lý Trạch Vũ.
Chính bản thân Diệp Khinh Nhu cũng không biết tại sao mình lại tín nhiệm Lý Trạch Vũ, có lẽ từ ngày đó thua ở trong tay người này, cô ấy đã triệt để bị đối phương tin phục.
"Vớ vẩn!"
Diệp Chính Bình trầm giọng dò hỏi: "Nếu xảy ra chuyện thì ai chịu trách nhiệm?”
"Con..." Diệp Khinh Nhu nhất thời không phản bác được.
"Ông nội, ông cố đang gặp nguy hiểm, dù sao thà thử một lần vẫn hơn chỉ ngồi đó chờ đợi."
Diệp Khuynh Thành bình tĩnh khuyên nhủ.
Thậm chí Diệp An do dự một chút, sau đó cũng khuyên một câu: "Cha, Tiểu Nhu và Khuynh Thành nói đúng, không bằng để thằng nhóc kia thử một chút đi!"
"Các con..."
Diệp Chính Bình nhíu chặt lông mày, ánh mắt nhìn về phía Lý Trạch Vũ không hề đứng đắn.
Ông ta không thể không thừa nhận, sự thay đổi của thăng nhóc này làm cho tất cả mọi người phải nghẹn họng nhìn trân trối, hai mươi mấy tuổi mà thực lực đã đạt tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399573/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.