Bởi vì tốc độ thật sự quá nhanh! "Cho anh xem lời của ông đây như gió thoảng bên tai này!" "Răng rắc!"
Lại là tiếng xương nứt, chân còn lại của Khương Như Phong cũng bị đạp gấy.
"A, ui da, cha, cứu con..."
Khương Như Phong tựa như một con chó chết nằm trên đất, trong mắt toàn là vẻ kinh hoàng.
Tất cả những chuyện này chỉ xảy ra một cái xẹt, khiến tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
"Thằng nhãi ranh, mày tự tìm đường chết!"
Bác Phúc tung người lao thẳng tới, vận kình khí đánh ra sau lưng Lý Trạch Vũ.
"Đại đương gia, cẩn thận!"
George đứng bên dưới phản ứng nhanh lẹ, lập tức móc súng ra nhäm thẳng vào bác Phúc đang ở trên đài cao, ngay khi anh ta định bóp cò...
"Ầm ầm!"
Lý Trạch Vũ xoay người sang chỗ khác, chỉ tùy ý tung một chưởng, lập tức va chạm với cú đấm mà bác Phúc đã vận hết
sức để đánh ra.
Phần lớn người ở đây đều cho rằng Lý Trạch Vũ đang muốn tìm đường chết...
"Phụt!"
Cả người bác Phúc hệt như một con diều đứt dây, nặng nề rớt xuống khỏi đài cao.
Bỏ mạng tại chỗ!
Kết quả này nằm ngoài dự liệu của mọi người, trong phút chốc, cả hiện trường im lặng như tờ.
Cho dù Khương Như Phong đứt hết hai chân đang không ngừng kêu rên, trên mặt cũng lộ vẻ cứng ngắt, không nhúc nhích.
'Bộp bộp!"
Lý Trạch Vũ phủi bụi trên người một cái, nhìn về phía Cẩu Phú Quý và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399563/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.