Đã nhìn lén người khác mà lại nói đứng đắn như vậy, còn bày ra dáng vẻ làm theo lẽ thường... 
Vô liêm sỉ là gì? 
Chính là người đàn ông trước mặt này! 
"Xin chào..." 
Trần Thanh Dao đang định gọi tiếp viên hàng không để yêu cầu đổi chỗ cho mình, nhưng mới nói được một nửa thì cô vội im bặt. 
Chỉ thấy một gã đầu đội mũ lưỡi trai, nửa bên mặt có một vết sẹo dài, gã thấp giọng nói: "Trần tiểu thư, tôi khuyên cô tốt 
nhất không nên hành động thiếu suy nghĩ trước khi máy bay hạ cánh." 
Trần Thanh Dao nhìn lại, phía sau cô bị một nòng súng đen sì chĩa thẳng vào. 
"Người của Hưng Nghĩa Các?" Trần Thanh Dao gặp nguy không rối, cô cực kỳ bình tĩnh. 
Người đàn ông cười lạnh nói: "Nghe đồn Trần tiểu thư thông minh, quả nhiên danh bất hư truyền!" 
"Lâm Trung Hổ cho anh bao nhiêu tiền, tôi có thể trả gấp đôi!" 
Mặt Trần Thanh Dao không đổi sắc, cô nói. "Mặc dù tôi rất thích tiền, nhưng đáng tiếc tôi không có lá gan phản bội băng đảng của tôi, vậy nên Trần tiểu thư đừng có suy nghĩ gì kỳ lạ." 
"Chờ một chút, tôi có cảm giác hai người đang coi thường tôi!" 
Lý Trạch Vũ bỗng mở miệng. 
Người đàn ông hung ác nhìn Lý Trạch Vũ, gã lạnh giọng uy hiếp: "Người trẻ tuổi à, tôi khuyên anh tốt nhất không nên xen vào chuyện của người khác, nếu không sẽ phải ăn quả đắng đó!" 
"Nếu tôi càng muốn xen vào thì sao?" 
Dứt lời, Trần Thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399447/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.