🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ta không nói gì, kỳthực trước đó ta cũng từng nghĩ tới hắn là thần y. Nhưng không ngờ tớihắn lại là hậu nhân của gia chủ thần y Tả gia.
“Tê Nhi, ngươi tức giận sao?” Ta lắc đầu, nói, “Ta tin tưởng ngươi, tình hình bây giờ làmgì có thời gian nói mấy chuyện này đâu.”
Hắn thở dài một hơi, nhẹ nhàng xoa xoa trán ta, nói, “Ngự tông từ lúc được gầy dựng, đều luôn tìm kiếm một người.”
“Tìm ai?”
“Hậu nhân của thánh nữ. Ngoài mặt bọn họ đối với triều rất mực cung kính,nhưng trên thực tế là chịu sự chi phối của huyết thệ nên không thể ratay. Mà mấu chốt để giải bỏ huyết thệ chính là hậu nhân của bộ tộc thánh nữ.”
“Chỉ có các nàng mới giải được sao?”
“Đúng thế,huyết thệ do ba người lập ra, nên giải bỏ huyết thệ cũng cần phải có hậu nhân của ba người này. Kỳ thực ta cũng không biết phương pháp cụ thể,chỉ ngẫu nhiên nghe phụ thân ta từng nhắc tới, là một loại phương phápcực kỳ nham hiểm, cùng dòng máu của ba dòng họ có liên quan, nhất là hậu nhân thánh nữ. Muốn giải bỏ huyết thệ hoàn toàn chỉ sợ thánh nữ kiakhông sống nổi nữa.”
Nghe vậy ta sợ run cả ngươi, lúc trước ở đếđô gặp người kể chuyện luôn luôn hô to :‘Thánh nữ đại nhân’, hắn rốt cục làm sao biết được? Hơn nữa, “Năm đó không phải thánh nữ đã rời đi sao?”
“Từ sau năm đó, quả thật thánh nữ đã biến mất rất nhiều năm, nhưng thiên hạ to lớn bao la, mấy trăm năm nay Ngự tông vẫn không ngừng phái người đitìm kiếm, nếu ta đoán không sai thì người hoàng gia cũng đã đi tìm hậunhân của nàng.”
Đúng vậy, nếu nói thánh nữ là mấu chốt để giải bỏ huyết thệ, như vậy mặc kệ là đối với hoàng thất hay Ngự tông, bộ tộcthánh nữ đều là nỗi uy hiếp với họ. Bàn tay ẩm ướt nắm chặt cánh tayhắn, hỏi, “Sau đó thì sao?”
“Hai mươi năm trước, tông chủ Ngựtông bị người trong giang hồ dùng ám tiễn đả thương, sau đó đi nhầm vàomột nơi thế ngoại đào nguyên. Không có người nào biết hắn ở nơi đó xảyra chuyện gì, nhưng mà hắn dẫn về một tiểu cô nương, tuy rằng hắn chưatừng nói gì cả, nhưng người trong Ngự tông đều cho rằng đó chính làtruyền nhân của thánh nữ.”
“Tiểu cô nương? Thế nàng rốt cục có là người đó hay không?”
“Có người nói đúng cũng có người nói không đúng. Hắn chưa từng nói bất cứđiều gì, ngay từ đầu đại gia cũng nghĩ vậy, nhưng khi nàng vừa mới đượcmười sáu tuổi, trên người vẫn không xuất hiện thánh tích.”
“Thánh tích?”
“Đúng vậy, là thánh tích. Tương truyền hậu nhân của thánh nữ có hai cái thánh tích, một là trên trán có ba cánh hoa hồng hợp lại với nhau, còn cóchính là…”
“Còn có cái gì?”
“Hai là được thần linh che chở, miệng vết thương trên người có thể khép lại rất nhanh.”
“Khép lại? Sẽ không là…” Ta đứng bật dậy, làm bạch trạch hoảng sợ chạy sang một bên.
Thanh Nham ngồi dậy, tay vịn bờ vai ta nói, “Tê Nhi, từ lần trước ta nhìnthấy miệng vết thương trên cánh tay ngươi khép lại, liền hoài nghi ngươi có thể chính là hậu nhân thánh nữ. Vì chứng thực chuyện này, ta đã trởvề Kỳ Lân cốc một chuyến, lại đi tới Ngự tông…?” Ngự tông? Ta ngơ ngácnhìn hắn nói, “Ta không tin đâu, không phải nói hậu nhân kia đang ở Ngựtông sao?”
“Trên thực tế mười tám năm trước, nàng liền biến mấtkhỏi Ngự tông. Sau này có người nói, tông chủ Ngự tông đối với nàng động chân tình, mà tông chủ phu nhân hận nàng thấu xương, nên đã giết nàng;cũng có người nói, nàng chuồn ra Ngự tông muốn chạy trốn về nhà, mà ởtrên đường gặp phải hoàng thượng đang cải trang vi hành, hoàng đế dẫnnàng đưa vào trong, trở thành phi tử.”
Phi tử? Mẫu thân của ta sao?
“Không có chuyện đó xảy ra, mẫu phi ta không thể là thánh nữ được, ta nghe mama nói nàng là con gái nhà nghèo, tính tình rất dịu dàng. Khi nàng sinhta ra vì khó sinh nên đã chết, nếu là hậu nhân thánh nữ làm sao có thểdễ dàng chết như vậy được có đúng hay không? Đúng hay không hả?” ThanhNham ôm lấy ta, một bàn tay nhẹ nhàng vỗ sau lưng ta, nói, “Đừng sợ, mặc kệ ngươi là người như thế nào, ta đều sẽ bảo vệ ngươi thật tốt.”
“Thanh Nham, ngươi không biết, ngươi không biết, kỳ thực ta…”
“Tê Nhi, ngươi hãy nghe ta nói, những gì ta vừa nói đều chỉ là một ít lờiđồn trên giang hồ mà thôi, không có nhiều người từng thấy nữ tử kia,càng không có ai biết chính xác nàng đi nơi nào, tất cả những chuyện đóđều do ta tìm hiểu được trong mấy ngày nay. Huống chi ngươi chỉ có vếtthương trên thân thể có thể nhanh khép lại, giữa trán cũng không ba cánh hoa hồng. Nếu qua mười sáu tuổi vẫn không có, như vậy thì khẳng định là không đúng. Tê Nhi, ngươi bao nhiêu tuổi?”
“Ta?” Ta nhìn hắn, bỗng nhiên nhớ đến, “Còn mười lăm ngày nữa chính là sinh nhật mười sáu tuổi của ta.”
“Còn mười lăm ngày nữa sao.” Hắn nói, “Tê Nhi, ngươi hiện tại rất nguy hiểm, bây giờ hoàng thất khẳng định là không biết, nhưng tam ca của ngươi rốt cục đang có ý định gì cũng không ai biết. Hai huynh đệ Ôn gia…bọn họđều là người của Ngự tông.”
“Thanh Nham, ngươi không được nói lung tung, các sư phụ đối xử với ta tốt lắm, bọn họ chính là đệ tử Ngự tông, làm sao có thể…”
“Đệ tử Ngự tông? Nha đầu ngốc, bọn họ là con của tông chủ Ngự tông, trong đó một người sẽ là tông chủ đời sau.”
“Con trai tông chủ?” Ta nhìn hắn, có chút phản ứng không kịp.
“Cũng khó trách ngươi không biết, dù là Ngự tông, cũng không có nhiều ngườibiết.” Hắn thở dài một hơi, nói, “Khi ta còn thiếu niên, một lòng muốnlàm đại hiệp lại thêm không hiểu được tại sao lại vì một vị thánh nữ đãchết nhiều năm mà tìm phương pháp trị liệu đôi mắt. Năm mười lăm tuổikia, ta vụng trộm chuồn ra khỏi Kỳ Lân cốc, đi ra bên ngoài trở thànhngười trong giang hồ, cũng chính tại thời điểm đó ta đã gặp hai huynh đệ Ôn Nhu, Ôn Ly.”
“Ngươi quen biết sư phụ?” Đêm nay khi biết đượcnhững chuyện này thật sự làm ta rất khiếp sợ, trong lúc nhất thời ngoạitrừ tra hỏi ta không biết còn có thể làm gì.
“Đúng, chúng ta đâuphải chỉ là quen biết nhau không đâu. Khi đó chúng ta đều có tâm tínhthiếu niên, đều muốn làm đại hiệp được mọi người kính trọng, ngưỡng mộ.Ban đầu thì không hòa thuận, sau này liền dần dần trưởng thành. Cứ nhưvậy đã qua hơn một năm, chúng ta cùng nhau trừng ác dương thiện, cứusống, chẳng mấy chốc trên giang hồ cũng biết đến danh tiếng của đại hiệp mặt ngọc.”
“Đại hiệp mặt ngọc? Ta ở trong hoàng cung từng nghequa vị kia mỗi lần xuất hiện đều đeo một cái mặt nạ đại hiệp bằng bạchngọc? Chẳng lẽ đại hiệp mặt ngọc thế nhưng không phải là một người?”
“Là ba người chúng ta,” hắn cười tà, “Chúng ta có thân hình không khác nhau lắm, người ngoài nhìn thấy chúng ta đeo mặt nạ liền cảm thấy rất giống. Mỗi người chúng ta thay phiên nhau làm hiệp khách trong một ngày, đilàm chuyện mà bản thân muốn làm.”
Cho nên, ta ở trong cung nghetiểu cung nữ nói, vị đại hiệp mặt ngọc kia bất kể võ công, y thuật hayđộc thuật đều là cao thủ, tác phong nhanh nhẹn, thì ra là ba người?
“Vậy sau này tại sao các ngươi lại tách ra?”
“Sau này, tông chủ Ngự tông tìm được bọn họ. Ngày đó ta đi làm đại hiệp, khi quay trở về thì bọn họ đang ở bên trong nói chuyện. Ta nghe bọn hắnđang nói về việc thân thế, cho nên không có đi vào. Ngày thứ hai bọn họliền cáo từ ta trở về nhà, lúc đó ta còn không biết, người đến tìm haingười bọn họ chính là tông chủ Ngự tông. Không lâu sau đó ta cũng bị nhị ca tìm được, đánh nhau một chút lại bị hạ thuốc mang về Kỳ Lân cốc.”
Ta bật cười, Thanh Nham khi thiếu niên vẫn là một người như vậy.
“Tê Nhi vẫn cười đẹp mắt như vậy,” hắn nhéo nhéo cái mũi ta nói, “Sau nàychúng ta vẫn luôn liên lạc với nhau, dựa theo thân phận bối cảnh, bọn họ còn phải gọi ta một tiếng thúc thúc, như vậy đồ đệ bọn họ, chính là…”
“Ngươi dám!” Người này bây giờ còn có tâm tư đùa giỡn. Thật sự là không biết nói gì nữa.
“Hai người bọn họ ở trên giang hồ danh tiếng dần dần lên cao, ta cũng bị phụ thân cùng huynh trưởng quản thúc, học một chút y thuật gia truyền, vừalúc cứu được mấy vị cao thủ, nên được một ít hư danh. Năm năm trướcchúng ta ở trên đại hội võ lâm gặp lại nhau, cảm thán cảnh ngộ mấy nămnay trải qua, từ lâu tâm tình của bản thân cũng biến đổi so với năm đó.Bất quá sau này, ta cũng thường lưu tới Ngự tông cùng bọn họ uống rượu,bọn họ cũng từng đến Kỳ Lân cốc của ta tìm chút thuốc. Xuân dược trênngười ngươi chính là từ ta mà ra.”
“Dược trên người ta là do bọn hắn hạ?” Ta không dám tin nhìn Thanh Nham, “Sư phụ làm sao có thể…”
“Ta cho rằng bọn họ là vì niềm vui thú nơi khuê phòng, thuốc này vốn là vìđại ca chất phác của ta mà làm ra, hiệu quả của thuốc cũng không khác,lại không thể làm bị thương người. Bọn họ nói cần nên ta liền cho. Tabiết bọn họ có dạy cho một người trong năm năm nay, là đồ đệ công chúađược xưng mỹ nhân đệ nhất thiên hạ, cũng biết hai người bọn họ có một vị giai nhân khuê phòng ở chung đã ba năm, nhưng chưa từng nghĩ đến haingười kia nguyên bản lại chính là một người!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.