Ta cúi đầu nhìn con chó nhỏ, nó cuộn mình thành một khối hình cầu màutrắng, ngủ rất là thích ý. Ta khảy nhẹ lỗ tai nó, nó liền lấy hai chânnhỏ che đầu lại, lười biếng nằm ườn ra ngủ, nhìn thật vui mắt.
Cơ thể mệt mỏi còn chưa khỏe lại hẳn, ta ôm lấy chó con đặt ngay gần gối, không lâu sau liền chìm vào giấc ngủ.
Một giấc ngủ này rất yên ổn, thời điểm tỉnh lại lần nữa mặt trời đã tà tà chiếu vào trên cửa sổ phía tây.
“Ngươi đã tỉnh.”
“ử ử.”
Ta đứng dậy, cảm thấy tinh thần khá hơn nhiều so với lúc trước. Ôn đại phu đang ngồi ngay ghế cạnh bên, con chó nhỏ ở bên cạnh hắn đang cao hứng,phấn chấn liếm liếm chén nhỏ màu trắng ngà, ăn ào ào nhìn thật ngonmiệng.
“Đói bụng sao?”
“Uhm, có chút đói bụng.” Hắn đặtcái đệm phía sau lưng ta, chốc lát liền có hạ nhân bưng khay tới, trênđó ngọai trừ cháo hoa còn có một ít thức ăn nhẹ, cả một bàn la liệt toàn thức ăn.
“Hôm nay măng tươi có vẻ ngon.” Nha hoàn chia thức ănbên cạnh nghe xong, lập tức chuyển đĩa măng xào đến trước mặt ta, ta gật đầu, xoay người hỏi: “Ôn tiên sinh không cần ở lại đây hầu hạ đâu.”
Hắn hơi sửng sốt, sau đó cười nói, “Công chúa vừa mới tỉnh lại, đồ ăn nêncân đối vừa phải, tại hạ đã đặc biệt chuẩn bị chế độ ăn dinh dưỡng chongài, nên muốn chờ công chúa ăn xong.”
Ta nghe vậy cũng không nói thêm gì nữa, lại ăn thêm một ít khiến bọn họ yên tâm.
Con chó nhỏ đã ăn no tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-khong-can-a/1539444/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.