Có dòng nước ấm từmiệng chảy vào, một chút rồi một chút, làm cổ họng khô khốc dần dần dễchịu. Thân thể cực kỳ mệt mỏi, sau khi uống nước chỉ chốc lát ta liềnthiếp đi.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, có một người đỡta dậy, một chút lại một chút đút nước thuốc đắng ngắt cho ta. Lúc nàocũng không có sức lực, là sinh bệnh sao? Cau mày đem nước thuốc nuốtxuống, sau đó đem một viên mứt bỏ vào miệng ta. Khóe miệng được lau nhẹnhàng, sau đó người đó cẩn thận để ta nằm xuống. Ta mơ mơ màng màng chìm vào giấc mộng.
Cứ như vậy trải qua thật lâu, ta bị một tiếng rên nhỏ đánh thức. Cố sức mở mắt ra, trước mắt một khoảng trắng xóa, quanửa ngày mới nhìn thấy được rõ ràng. Đây là tẩm cung của ta.
Đầu óc hơi hơi đau, giống như có bao nhiêu việc luôn miệng nhắc đến nhưng không biết vì sao bây giờ lại không nghĩ ra.
Thanh âm nho nhỏ từ dưới đất truyền tới, cắt đứt suy nghĩ của ta. Ta vươnthân mình tới trước xem xét, bên cạnh giường có một ngăn tủ bốn mặt,cạnh đó có một con chó nhỏ lông trắng tuyết, hai cái chân đang bới đầutủ, hướng về phía ta sủa.
“Ngươi từ đâu xuất hiện?”
“Gâu gâu gâu.”
“Ngươi đói bụng sao?”
“Gâu gâu gâu.”
Nó tựa hồ biết ta nói chuyện với nó, một đôi mắt nhỏ đen bóng nhìn ta,không ngừng lùi về phía sau, thì ra nó không hề ngốc giống mặt của nó.
Ta nhấc chăn mỏng ra, thấy trên người chỉ mặc áo lót bằng tơ lụa, cầm lấyxiêm y bên cạnh choàng lên người. Dùng toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-khong-can-a/1539443/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.