Vừa đẩy cửa lớn ra,ta còn chưa đi được vài bước, một tên quân sĩ liền chạy đến, “Thỉnh công chúa dừng bước“. Lông mày ta dựng thẳng giận giữ, thấp giọng quát lạnh, “Ngươi dám ngăn cản bản cung!” Quân sĩ kia không kiêu ngạo không siểmnịnh quỳ gối ôm quyền nói, “Điện hạ có lệnh tiểu nhân không dám khôngtuân theo, ngài muốn đi, chỉ sợ phải bước qua thi thể của tiểu nhântrước.” Lòng ta thầm kêu một tiếng hảo, hảo một tên tiểu binh gan dạsáng suốt phi phàm, hảo một Tam ca lấy tay che trời, giờ này ngày này,dám vây khốn công chúa trong lồng sao? Ta cười lạnh một tiếng, vừa muốnmở miệng liền thấy một tên tướng lãnh hơi lớn tuổi từ xa xa chạy tới,hắn vừa đến trước mặt ta liền quỳ rạp xuống đất, ôm quyền nói, “Côngchúa minh giám, hôm nay gian tế phủ Nhật Công đến đây, tất cả hạ nhântrong phủ đều đang đi tìm. Điện hạ e sợ tặc nhân quấy nhiễu công chúa,đặc biệt ra lệnh cho mấy vị cao thủ bảo hộ ngài. Còn thỉnh công chúaniệm tình một mảnh chân thành cuả đám tiểu nhân, trước an tâm ở trongphòng một ngày. Một khi tặc nhân bị bắt, điện hạ khẳng định sẽ cho côngchúa một cái công đạo.“
Ta nhìn hai người bọn họ, đầu hạ ngàykhông dài, xa xa là vài cây ngô đồng cao lớn, bóng cây lờ mờ chiếu lênngười bọn họ. Thời tiết mát mẻ như vậy, trên mặt bọn họ dần dần chảy ramột tầng mồ hôi. Thở nhẹ một tiếng, ta lấy tay áo che miệng nở nụ cười,“Hai vị tướng sĩ bình thân. Bản Cung bất quá kêu các ngươi kể chuyệncười thôi. Bản Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-khong-can-a/1539417/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.