Nghe đại tỷ nói nhảm một hồi, sự khó chịu nho nhỏ trong lòng lão ngũ cũng mất tăm, khó chịu là không khó chịu nổi.
“Đại tỷ, có phải tỷ cũng thành Thủy Lăng rồi không? Tỷ có sao không?”
Tân Tú: “Ta á? Ta ổn mà, đoán được hầu hết cốt truyện nên không muốn xem hết, bèn đâm chết Liễu Duyên Mộc luôn, chàng ta vừa chết ta thoát ngay.”
Lão ngũ: “???”
Lão ngũ: “Còn, còn làm vậy được sao?”
Nhìn mặt hắn mờ mịt thế chắc chắn không biết phim cũng xem tua được, thế là nghiêm túc ngồi coi cho hết. Tân Tú thương cảm xoa đầu đệ đệ ngốc, thầm nhủ lão ngũ sinh con xong không ngốc đi ấy chứ, sao phản ứng lại chậm chạp thế này.
Hai người chưa nói thêm mấy câu bỗng cảm nhận đầm nước yên bình bỗng rung chuyển, ánh sáng tỏa ra từ xác Long mẫu từ từ yếu bớt.
Tân Tú: “Chà? Sao thế này?” Vị Long mẫu này cho họ trải nghiệm quá khứ của nàng ấy, giờ lại định làm gì?
Lão ngũ nói: “Hẳn là… Nàng muốn kết thúc mọi chuyện.”
Bởi dòng hồi tưởng quá khứ quá nặng nề vừa rồi mà giờ người hắn vẫn ròng ròng mồ hôi lạnh, trông có phần chật vật. Lão ngũ nhìn trân trân Long mẫu muốn đứng dậy, Tân Tú thuận tay đỡ hắn tới gần Long mẫu, lão ngũ giơ tay, rút ngay chiếc sừng rồng ghim tim Long mẫu ra.
Lúc trước Tân Tú định sờ thứ này lão ngũ còn căng thẳng như thể lo nàng sẽ thả con boss khủng khiếp nào ra vậy, giờ thì hắn lại ra tay trước.
“Không sợ gỡ phong ấn ra vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-kho-qua-roi/1716686/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.