“Các người đang làm gì?” Ta cực lực kiềm chế hỏi. 
“Rửa chân.” Rết tinh thản nhiên đáp. 
“Đồ nhi?” Ta cực lực cực lực kiềm chế hỏi nàng. 
“Để hắn rửa chân.” Đồ nhi tiện chân hắt vài giọt nước lên mặt Rết tinh, hắn còn cười hề hề lau đi. 
“…” 
“…” 
“Ta nghĩ…” Bạch Thử lên tiếng. “Chúng ta hình như đang phá hư chuyện tốt của người ta thì phải…?” 
“Chuyện tốt?” Ta cực lực cực lực cực lực kiềm chế quay sang Bạch Thử. Nhận lại là cái gật đầu chắc chắn của nàng. 
“Này này này này! Hai người các ngươi không có chuyện gì làm thì biến đi! Không thấy lão tử đang bận sao?” Rết tinh xua xua tay. “Đi đi đi, lão tử không có hứng thú với các ngươi.” 
Mặc kiếm rên rỉ bị bàn tay nổi gân của ta nắm chặt, bản thân cực lực cực lực cực lực kiềm chế, kiềm chế, kiềm chế. “Đồ nhi, theo vi sư trở về.” 
“Không muốn.” Đồ nhi lạnh lùng quay đi, sẵn tiện đá Rết tinh một cái, bàn chân ngọc ngà thu về, cả người thư thái nằm trên ghế quý phi. “Tiễn khách!” 
“Ê! Ê! Ngươi như vậy là có ý gì hả?” Bạch Thử không nhịn được tiến lên vài bước, cũng may ta kịp thời ngăn nàng, Bạch Thử vừa lùi lại, vài độc châm đã đâm xuống ngay chỗ trước đó nàng đặt chân. Bạch Thử lập tức biến sắc, chỉ vào Rết tinh mắng “Ngươi muốn làm gì?” 
“Không nghe thấy phu nhân của lão tử nói sao? Tiễn khách!” 
“Làm gì có cái kiểu tiễn khách như ngươi vậy?” Bạch Thử quát lên, nhưng thái độ đã dè chừng lại ba phần. Hiển 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-do-nhi-la-nam-nhan/259101/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.