Bên trong viện của tư mệnh.
"Thượng thần thật chẳng có gì mà"
Nhìn một trang mệnh cách trống trơn, hắn thật không hiểu nổi tại sao lại xảy ra chuyện như thế này kia chứ, lúc trước khi lịch kiếp trở về mặc dù mọi chuyện đều quên sạch nhưng trong tâm hắn luôn có một nổi bất an lạ thường, một thứ mong mỏi vô hình như muốn gặp ai đó, hắn cũng đã đến tìm tư mệnh để xem mệnh cách của bản thân khi lịch kiếp, nhưng thật sự là trống trơn không có gì rồi thêm cái tên tư mệnh này, hỏi ngươi đã viết gì cho ta, hắn cũng ngẩn ra vì không nhớ gì cả, mặc dù lúc đó thấy thất thường nhưng thiên đế phái hắn đi Nam Thiên vì một số chuyện,thế rồi qua cả mấy ngàn năm hắn đã không còn để ý đến chuyện ấy nữa, nhưng không hiểu sao tự dưng hắn lại muốn tìm lại chuyện lịch kiếp lần đó.
"Tư mệnh! Ngươi thật không nhớ?"
Buông mệnh cách xuống giọng hắn nhàn nhạt, tư mệnh cũng thở ra vì thật sự bản thân không nhớ nổi.
"Thật tiểu tiên không nhớ! Chuyện này đúng là thật kì lạ, với lại chuyện này đã qua lâu rồi"
Hắn đâm chiêu không biết đang nghĩ gì rồi lại chợt lên tiếng.
"Ta đi tìm Đông Thương lần nữa đây!"
Chưa để tư mệnh lên tiếng thì hắn đã không thấy thân ảnh đâu, cầm lại mệnh cách hắn lại thở dài lắc đầu ngao ngán, hắn chỉ là một tiểu tư mệnh nhỏ bé nhưng hễ đụng đến các nhân vật lớn này, hắn thật có chút khổ sở, không thể viết mệnh cách quá tốt vì lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-con-yeu-nguoi/647437/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.